THƯ NGỎ

WELCOME TO TV6269

Các bạn thân mến,

Năm 1962 chúng mình bước vào Trưng Vương bằng những bước chân ngập ngừng của những cô bé lớp Đệ Thất ngây thơ. Rồi 7 năm học trôi qua những kỷ niệm với bạn bè, với Thầy Cô, với lớp học, với ngôi trường yêu dấu đã để lại trong ký ức của chúng mình tình bạn thân thiết và những kỷ niệm êm đềm, mơ mộng của một thời áo trắng TV.

Ngày nay tuy ở khắp mọi nơi, chúng mình đã tìm gặp lại nhau. Xin chào mừng tất cả các bạn và ước mong qua trang Blog Trưng vương 62-69 này sẽ là nơi gặp gỡ thân ái để TV6269 cùng ra chơi, vui đùa như ngày xưa trong sân trường yêu dấu.

TV6269







Sunday, June 30, 2013

NGHE NHẠC CUỐI TUẦN

NGHE NHẠC CUỐI TUẦN
Miên Du Đà lạt là một nhà thơ và một nhạc sĩ. Cô viết nhiều bài thơ và viết lời nhạc cho nhiều bài thơ của cô.
Thơ và nhạc của cô mang nhiều màu sắc thiền, thể hiển cách nhìn của tác giả về cuộc sống. Lời thơ và nét nhạc của tác giả làm tâm hồn người nghe an vui, thơ thới .
Bản nhạc " Xin hãy cho nhau nụ cười" là một minh họa đậm nét. Xin mời cùng nghe. Buồn tàn thu của Văn Cao với tiếng hát Ngọc Hạ.

NGƯỜI VIỆT ĐẦU TIÊN DẶT CHÂN ĐẾN HOA KỲ

NGƯỜI VIỆT ĐẦU TIÊN ĐẶT CHÂN ĐẾN HOA KỲ
Khi Bùi Viện (một vị quan sống dưới triều vua Tự Đức) đặt chân đến Hoa Kỳ để đặt quan hệ ngoại giao vào đầu những năm 1870, lịch sử đã coi ông là người Việt Nam đầu tiên đặt chân lên đất nước châu Mỹ này. Nhưng trong cuốn sách "con đường thiên lý" (NXB Văn hóa - Thông tin), nhà nghiên cứu Nguyễn Hiến Lê đã đưa ra những bằng chứng thuyết phục, chứng minh rằng trước Bùi Viện 20 năm, có một người Việt đã thực hiện một chuyến phiêu lưu ở miền Tây hoang dã của Hoa Kỳ như một cao bồi thực thụ.
Từ một người đi tìm vàng ở California, ông đã trở thành ký giả người Việt đầu tiên trên đất Mỹ. Ông là Trần Trọng Khiêm (người làng Xuân Lũng, phủ Lâm Thao, Phú Thọ).
Từ người Việt đầu tiên đến Hoa Kỳ và nhà báo Việt đầu tiên trên đất Mỹ
Trần Trọng Khiêm sinh năm Tân Tỵ (1821), tức năm Minh Mạng thứ 2, là con của một gia đình thế gia vọng tộc ở phủ Lâm Thao, tỉnh Phú Thọ nhưng trong người lúc nào cũng sẵn máu phiêu lưu. Năm ông 21 tuổi, vợ ông bị một viên chánh tổng âm mưu làm nhục rồi giết hại. Sau khi giết tên chánh tổng báo thù cho vợ, ông xuống Phố Hiến (Hưng Yên), xin làm việc trong một tàu buôn ngoại quốc và bắt đầu bôn ba khắp năm châu bốn bể.
Suốt từ năm 1842 đến 1854, Trần Trọng Khiêm đã đi qua nhiều vùng đất, từ Hương Cảng đến Anh Cát Lợi, Hoà Lan, Pháp Lan Tây. Do trí tuệ sắc sảo, đến đâu ông cũng học được ngoại ngữ của các nước đó. Năm 1849, ông đặt chân đến thành phố New Orleans (Hoa Kỳ), bắt đầu chặng đường 4 năm phiêu bạt ở Mỹ cho đến khi tìm đường về cố hương.
Sau khi đến Mỹ, ông cải trang thành một người Trung Hoa tên là Lê Kim rồi gia nhập đoàn người đi tìm vàng ở miền Tây Hoa Kỳ. Sau đó ông trở về thành phố Xanh - Phát - Lan - Xích - Cố ( phiên âm của San Francisco) và làm kí giả cho tờ Daily News 2 năm. Cuộc phiêu lưu của Trần Trọng Khiêm (tức Lê Kim) trên đất Mỹ đã được nhiều tài liệu ghi lại.
Trong cuốn sách La Ruée Vers L'or của tác giả Rene Lefebre (NXB Dumas, Lyon, 1937) có kể về con đường tìm vàng của Lê Kim và những người đa quốc tịch Gia Nã Đại, Anh, Pháp, Hòa Lan, Mễ Tây Cơ… Họ gặp nhau ở thành phố New Orleans thuộc tiểu bang Lousiana vào giữa thế kỷ 19 rồi cùng hợp thành một đoàn đi sang miền Viễn Tây tìm vàng.
Thời đó, "Wild West" (miền Tây hoang dã) là cụm từ người Mỹ dùng để chỉ bang California, nơi mà cuộc sống luôn bị rình rập bởi thú dữ, núi lửa và động đất. Trong gần 2 năm, Lê Kim đã sống cuộc đời của một cao bồi miền Tây thực thụ. Ông đã tham gia đoàn đào vàng do một người ưa mạo hiểm người Canada tên là Mark lập nên.
Để tham gia đoàn người này, tất cả các thành viên phải góp công của và tiền bạc. Lê Kim đã góp 200 Mỹ kim vào năm 1849 để mua lương thực và chuẩn bị lên đường. Đoàn có 60 người, nhưng Lê Kim đặc biệt được thủ lĩnh Mark yêu quý và tin tưởng. Do biết rất nhiều ngoại ngữ, ông được ủy nhiệm làm liên lạc viên cho thủ lĩnh Mark và thông ngôn các thứ tiếng trong đoàn, gồm tiếng Hòa Lan, tiếng Trung, tiếng Pháp. Ông cũng thường xuyên nói với mọi người rằng ông biết một thứ tiếng nữa là tiếng Việt Nam, nhưng không cần dùng đến. Lê Kim nói ông không phải người Hoa, nhưng đất nước nằm ngay cạnh nước Tàu.
Ông và những người tìm vàng đã vượt sông Nebraska, qua núi Rocky, đi về Laramie, Salt Lake City, vừa đi vừa hát bài ca rất nổi tiếng thời đó là "Oh! Suzannah" (Oh! My Suzannah! Đừng khóc nữa em! Anh đi Cali đào vàng. Đợi anh hai năm, anh sẽ trở về. Mình cùng nhau cất ngôi nhà hạnh phúc). Họ thường xuyên đối mặt với hiểm họa đói khát và sự tấn công của người da đỏ để đến California tìm vàng. Sốt rét và rắn độc đã cướp đi mất quá nửa số thành viên trong đoàn.
Trong đoàn, Lê Kim nổi tiếng là người lịch thiệp, cư xử đàng hoàng, tử tế nên rất được kính trọng. Nhưng đó đúng là một chuyến đi mạo hiểm, khiến già nửa thành viên trong đoàn chết vì vất vả, đói khát và nguy hiểm dọc đường đi.
Sau khi tích trữ được một chút vàng làm vốn liếng, Lê Kim quay trở lại San Francisco. Vào giữa thế kỷ 19, nơi đây còn là một thị trấn đầy bụi bặm, trộm cướp. Là người học rộng, hiểu nhiều, lại thông thạo nhiều ngoại ngữ, Lê Kim nhanh chóng xin được công việc chạy tin tự do cho nhiều tờ báo như tờ Alta California, Morning Post rồi làm biên tập cho tờ nhật báo Daily Evening.
Đề tài mà Lê Kim thường viết là về cuộc sống đầy hiểm họa và cay đắng của những người khai hoang ở bắc California và quanh khu vực San Francisco, trong đó ông hướng sự thương cảm sâu sắc đến những người da vàng mà thời đó vẫn là nạn nhân của sự phân biệt chủng tộc. Lê Kim cho rằng, các mỏ vàng đã khiến cuộc sống ở đây trở nên méo mó và sa đọa không gì cứu vãn được.
Nhiều bài báo của ông đăng trên tờ Daily Evening hiện vẫn còn lưu giữ ở thư viện Đại học California. Đặc biệt, trong số báo ra ngày 8/11/1853, có một bài báo đã kể chi tiết về cuộc gặp giữa Lê Kim và vị tướng Mỹ John A. Sutter. Tướng Sutter vốn trước là người có công khai phá thị trấn San Francisco. Khi Lê Kim mới đến đây, ông đã được tướng Sutter giúp đỡ rất nhiều. Sau khi bị lật đổ, Sutter đã bị tâm thần và sống lang thang ở khắp các bến tàu để xin ăn, bạn bè thân thiết đều không đoái hoài đến.
Khi tình cờ gặp lại, Lê Kim đã cho vị tướng bất hạnh 200 Mỹ kim. Ông đã chê trách thái độ hững hờ, ghẻ lạnh của người dân San Francisco  và nước Mỹ với tướng Sutter, điều mà theo ông là đi ngược với đạo lý "uống nước nhớ nguồn" của dân tộc ông.
Sang năm 1854, khi đã quá mệt mỏi với cuộc sống hỗn loạn và nhiễu nhương ở Mỹ, cộng thêm nỗi nhớ quê hương ngày đêm thúc giục, Lê Kim đã tìm đường trở lại Việt Nam. Nhưng ông cũng đã kịp để lại nước Mỹ dấu ấn của mình, trở thành người Việt Nam đầu tiên cưỡi ngựa, bắn súng như một cao bồi và cũng là người Việt đầu tiên làm ký giả cho báo chí Mỹ.
Người Minh Hương cầm quân chống Pháp
Năm 1854, Trần Trọng Khiêm trở về Việt Nam vẫn dưới cái tên Lê Kim. Để tránh bị truy nã, ông không dám trở về quê nhà mà phải lấy thân phận là người Minh Hương đi khai hoang ở tỉnh Định Tường. Ông là người có công khai hoang, sáng lập ra làng Hòa An, phủ Tân Thành, tỉnh Định Tường. Tại đây, ông tục huyền với một người phụ nữ họ Phan và sinh được hai người con trai, đặt tên là Lê Xuân Lãm và Lê Xuân Lương. Trong di chúc để lại, ông dặn tất cả con cháu đời sau đều phải lấy tên đệm là Xuân để tưởng nhớ quê cũ ở làng Xuân Lũng.
Trong bức thư bằng chữ nôm gửi về cho người anh ruột Trần Mạnh Trí ở làng Xuân Lũng vào năm 1860, Lê Kim đã kể tường tận hành trình hơn 10 năm phiêu dạt của mình từ một con tàu ngoại quốc ở Phố Hiến đến những ngày tháng đầy khắc nghiệt ở Hoa Kỳ rồi trở về an cư lạc nghiệp ở Định Tường. Khi người anh nhắn lại: "gia đình bình yên và lúc này người đi xa đừng vội trở về", Lê Kim đã phải tiếp tục chôn giấu gốc gác của mình ở miền Tây Nam Bộ.
Nhưng chưa đầy 10 năm sau, khi làng xóm bắt đầu trù phú thì thực dân Pháp xâm lược nước ta. Lê Kim đã từ bỏ nhà cửa, ruộng đất, dùng toàn bộ tài sản của mình cùng với Võ Duy Dương mộ được mấy ngàn nghĩa binh phất cờ khởi nghĩa ở Đồng Tháp Mười. Tài bắn súng học được trong những năm tháng ở miền Tây Hoa Kỳ cùng với kinh nghiệm xây thành đắp lũy đã khiến ông trở thành một vị tướng giỏi. Năng khiếu ngoại ngữ cũng giúp Lê Kim cảm hóa được một nhóm lính Pháp và dùng chính nhóm lính này tấn công quân Pháp ở Cái Bè, Mỹ Qưới, khiến cho quân giặc điêu đứng.
Năm 1866, trong một đợt truy quét của Pháp do tướng De Lagrandière chỉ huy, quân khởi nghĩa thất thủ, Lê Kim đã tuẫn tiết chứ nhất quyết không chịu rơi vào tay giặc. Gia phả nhà họ Lê do hậu duệ của Lê Kim gìn giữ có ghi lại lời trăn trối của ông: "Trước khi chết, cụ dặn cụ bà lánh qua Rạch Giá gắng sức nuôi con, dặn chúng tôi giữ đạo trung hiếu, đừng trục lợi cầu vinh, đừng ham vàng bỏ ngãi. Nghĩa quân chôn cụ ngay dưới chân Giồng Tháp. Năm đó cụ chưa tròn ngũ tuần". Trên mộ của Lê Kim ở Giồng Tháp (tỉnh Đồng Tháp) có khắc đôi câu đối: "Lòng trời không tựa, tấm gương tiết nghĩa vì nước quyên sinh/Chính khí nêu cao, tinh thần hùng nhị còn truyền hậu thế".
Như vậy, không chỉ là người đầu tiên đặt chân lên đất Mỹ, Lê Kim còn là một trong những nhà yêu nước can đảm đứng lên chống thực dân Pháp xâm lược. Dù cuộc khởi nghĩa của ông cùng chung số phận với nhiều cuộc khởi nghĩa khác ở Nam Kỳ đều bị thực dân Pháp và triều đình Nguyễn đánh tan, nhưng Lê Kim vẫn được công nhận là một trong những danh nhân lớn ở Đồng Tháp thế kỷ 19
(Dựa trên tư liệu của học giả Nguyễn Hiến Lê)

__,_._,___

TRƯNG VƯƠNG 69 OC HỘI NGỘ với HÒE, THANH, DƯ & & BÌNH

TRƯNG  VƯƠNG 69 OC HỘI NGỘ
VỚI HÒE, THANH , DƯ & BÌNH
06/23/2013


TV69 OC hôm nay có một buổi họp mặt với các bạn từ phương xa Hòe, Thanh, Dư, Bình rất vui và ồn ào.
Mời các bạn cùng xem nhé.
PLan.
P.S: Bạn tóc tém mặc áo đầm đen là Trinh, bạn thân của Thanh,
đồng thời cũng là bạn của Lan từ 36 năm về trước.
Hình Lan mặc áo caro chụp với Dung, Hòe,Thanh,Trinh, có 1 chị
ở giữa là chị Sâm, họ hàng với Hòe, ở gần nhà Lan.

Saturday, June 29, 2013

CHÚC MỪNG SINH NHẬT THÁNG 7

CHÚC MỪNG SINH NHẬT THÁNG 7

Trang Blog TV62-69 xin gửi đến các bạn sinh nhật trong tháng 7 lời chúc sinh nhật vui vẻ , an bình  và mạnh khỏe . Bên các bạn lúc nào cũng tràn đầy tình yêu và nụ cười , hạnh phúc của gia đình và của TV 69.

Bùi thị Dần      07/02
Vũ thị Tuyết      07/04  
Nguyễn t Hồng Hạnh    07/09
Nguyễn Thu Mai    07/20
Đặng thị Oanh    07/20
Mai t Mai Phương   07/20
Đặng thị Mỹ   07/21
Nguyễn Ngọc Thanh   07/30
            
Trang blog TV62-69 thương yêu gửi đến các bạn
 chút quà trong ngày sinh nhật của các bạn.

Loài hoa tượng trưng cho tháng 7 là hoa Larkspur
 
Loài hoa của tháng 7 là  hoa Larkspur (hoa phi yến), nghĩa là ‘trái tim rộng mở”, tượng trưng cho may mắn , niềm vui và nụ cười. Hoa phi yến tập trung ở Bán cầu Bắc và ở những ngọn núi cao châu Phi.
 
 
Hoa Phi yến, là một bông hoa có cuống dài, thanh thanh, màu phơn phớt hồng, hoặc tím hoặc trắng, nở tươi được khá lâu.
Nếu bạn sanh trong tháng nầy, có nghĩa bạn chính là người có cá tính độc lập, cách xử thế nhanh nhẹn, nhưng đi kèm với trái tim khoan dung luôn rộng mở, trong tinh thần mạnh mẽ.
 
Bạn cũng là người có khả năng xét đoán mọi vấn đề một cách mau lẹ và chính xác. Kèm theo đó, bạn cũng là người đôi lúc thả cho đầu óc đi hoang, nhiều tưởng tượng huyền ảo. Cách nhìn cuộc sống của bạn hơi lạ đời, lập dị, khác với mọi người bình thường, mặc dù đôi khi việc đó chỉ xảy ra trên một số vấn đề.
Bạn có khiếu hài hước tuyệt vời. Bạn quyến rũ và rất sôi nổi.  Bạn ấm áp, dễ chịu , tâm hồn rộng mở và quan tâm nhiều đến gia đình.
 
Thân gửi đến các bạn một bình hoa phi yến
 
Đá quý tượng trưng cho tháng 7 là hồng ngọc ( ruby)


Hồng ngọcloại đá rất bền. Độ cứng của nó chỉ đứng sau kim cương.
Lấp lánh thứ ánh sáng từ sao Hoả, Hồng ngọc có thể chữanh bệnh tật và giảng hòa cho các cặp đang có “chiến tranh”. Tăng khả năng lãnh đạo, đem lại sự phấn khởi,m con người tự tin hơn.
Những viên hồng ngọc xinh xắn này là quà sinh nhật của các bạn TV69 sinh trong tháng 7.
 
HAPPY BIRTHDAY TO YOU


Friday, June 28, 2013

THANK YOU - CHÍNH DƯ

THANK YOU - CHÍNH DƯ

Bạn Hiền thân mến,


   Đáng lẽ mình còn ở Cali đến thứ bảy này mới quay về Toronto và dự định sẽ gặp lại tất cả các bạn ngày thứ sáu , nhưng có chuyện nên phải về ngay ngày hôm qua , thật là tiếc quá , không kịp phone bye bye các bạn . Cám ơn các bạn đã đón tiếp mình thật nồng hậu , thân mật và dzui thật là dzui . Cám ơn PLan đã đứng ra tổ chức buổi gặp mặt các bạn sau 40 năm xa cách , đặc biệt không ngờ có ngày gặp lại M.Hòe và N.Thanh ỏ xứ cờ hoa . Thật cảm động Hòe đã cho xem lại tờ " lưu bút ngày xanh" viết cho Hòe từ năm 69.


     Hòe vẫn như  xưa chẳng già đi tí nào 
  
    XDung lúc nào cũng tươi vui như tết
   Nhờ có buổi  gặp mặt , mới biết là mình hơi có họ hàng với H.Phúc dễ thương. Dần , Mỹ , Hạnh , Nội ,NAnh , Phúc B , HLan , hồi còn ở TV có bao giờ mình ngờ có ngày hội ngộ mãi tận bên xứ cờ hoa nhỉ?


   Xin cám ơn tất cả các bạn TVOC đã cho mình một ngày thật vui , sẽ ghi nhớ mãi
không bao giờ quên bạn hiền ơi . Hy vọng sẽ gặp lại các bạn một ngày không xa.
CD.

CÁM ƠN BẠN HIỀN - NGỌC THANH

CÁM ƠN  BẠN HIỀN  - NGỌC THANH


    Các bạn thân mến,
  Thanh đã về đến nhà bình yên, nhưng bị cảm nên vẫn nằm nhà nghỉ ngơi, chưa có ra tiệm được. Thanh cám ơn các bạn đã dành thời gian cho Thanh và Hòe được đi nhiều nơi và lưu lại được nhiều hình ảnh đẹp.
 
  Cám ơn các bạn đã đến họp mặt để Thanh được gặp lại các bạn, cho Thanh những cảm xúc nhớ lại ngày tháng thời học trò Trưng Vương mà mình luôn tiếc nhớ.

   Như Lan đã nói, mình gặp nhau được là có duyên, Thanh hy vọng mình sẽ được gặp lại các bạn nữa , và nhất là các bạn ở xa như Đặng Oanh , Hồng Hạnh , Kim Dung , Kim Phượng....,...
   Dù thật bận rộn , nhưng Thanh luôn nhớ đến các bạn và cầu chúc các bạn dù ở bất cứ nơi đâu , mong các bạn luôn mạnh khỏe và gia đình thật bình an , hạnh phúc . Các bạn bảo trọng nhe . BB

Thursday, June 27, 2013

LÂNG LÂNG TRONG HẠNH PHÚC - PHƯƠNG LAN

LÂNG LÂNG TRONG HẠNH PHÚC

    Hôm nay, các bạn Mộng Hòe, Ngọc Thanh và Chính Dư đã trở về mái nhà ấm cúng của mình bên cạnh những người thân yêu, sau một chuyến đi chơi dài, vui và cũng hơi mệt. Cầu mong các bạn có thật nhiều sức khỏe để chúng mình còn có cơ hội gặp lại nhau. 

   Trên đường về nhà, chắc các bạn vẫn còn vương vấn những niềm vui của cuộc hội ngộ với bọn mình ở đây? Bây giờ là tối thứ tư, đã 3 ngày qua rồi , thế nhưng cảm giác lâng lâng với những niềm vui và hạnh phúc của buổi hội ngộ vẫn còn nguyên trong trí nhớ, vẫn nhớ từng chỗ ngồi, tiếng cười nói của các bạn...
  
    Lâng lâng trong hạnh phúc khi nhớ lại những hẹn hò của buổi họp mặt qua những cuộc gọi của hai bạn Hòe và Thanh.
    Lâng lâng trong hạnh phúc khi hai bạn đến nhà trong cuộc họp mặt bỏ túi .
    Lâng lâng trong hạnh phúc khi Hồng Phúc và tôi trao đổi việc tổ chức chào đón các bạn từ phương xa.
     Lâng lâng trong hạnh phúc với những ân cần của bạn Hòe khi mời TV69 OC đi nghe nhạc.

 
     Lâng lâng trong  hạnh phúc khi đến nơi hẹn đã thấy Hồng Phúc có mặt để đón tiếp các bạn.
     Hạnh phúc thật sự vỡ òa khi thấy các bạn thân thiết của tôi đến, Mừng biết mấy khi thấy Minh Hạnh , sự mệt mỏi do những cơn đau vẫn in trên nét mặt , nhưng  nụ cười đã làm bạn tươi tắn hơn.

      Bạn Chính Dư của chúng tôi đây rồi. chúng tôi vồn vã đón chào bạn trong những hỏi thăm , với những nụ cười. Người bạn mà đã lâu lắm rồi chúng tôi mới được gặp lại. Nhìn thấy bạn là chúng tôi nhận ra ngay. Những yêu cầu được chụp riêng với bạn chắc làm bạn cảm động và vui lắm, cứ nhìn bạn cười tít mắt là biết rồi.
 
    Thật hạnh phúc biết mấy khi chúng tôi cùng quây quần bên bàn tiệc. Mộng Hòe, Ngọc Thanh , Chính Dư và Thanh Bình là những người bạn thân thiết của chúng tôi.Cùng ăn, cũng hàn huyên, cũng chia xẻ những buồn vui của cuộc sống. Chúng tôi cùng cười, cùng nói, cùng vui , mọi thức ăn đã được chiếu cố tận tình...Gặp nhau không phải chỉ để ăn, mà để cùng nhìn thấy nhau, mừng cho nhau còn mạnh khỏe, còn nói to, còn cười lớn. Một mai không biết còn tìm lại được những giờ phút này nữa không?
     Những bàn tay của nhưng cô học sinh Trưng Vương 69 ngày xưa vói những chiếc nhẫn, với những vòng tay thật thời trang ,là quà tặng của bạn Xuân Dung
đã làm chúng tôi thích thú. Cám ơn bạn nhé.  Chúng tôi chìa tay ra chụp hình và cười như trẻ thơ. Hạnh phúc thật giản dị, các bạn ạ..
     Chào mừng ba người bạn quý của chúng ta : Mộng Hòe, Ngọc Thanh , Chính Dư , cũng xin chào mừng bạn Thanh Bình từ Stockton lặn lội xuống để chung vui với TV69 OC.
       Tháng 6 cũng là sinh nhật của hai bạn Ngọc Anh và Minh Hạnh. Thân chúc hai bạn thêm tuổi, thêm sức khỏe, thêm an vui.

HAPPY BIRTHDAY to Ngọc Anh và Minh Hạnh

       Cuộc vui nào rồi cũng phải tàn, nhưng lần này  lại không phải như vậy. Cuộc vui này nối tiếp cuộc vui khác. Từ nhà hàng, chúng tôi trực chỉ nhà bạn Hồng Phúc  để tiếp tục một cuộc vui khác. 
      Cô chủ nhà be bé Hồng Phúc của tôi thật là hiếu khách, đem mọi thứ ra mời chúng tôi, luôn hỏi, các bạn có thích ăn cái này..., cái kia không? Gói ô mai cam thảo của bạn đã được chúng tôi chiếu cố tận tình, lại được ăn bánh đa nướng của bạn Thanh Bình nữa. Hoàng Lan rất chân tình, dù phải làm giỗ cho Ba của bạn trên chùa, cũng ghé đây để  gặp bạn xưa và cùng góp tiếng nói, tiếng cười .
    Cuộc họp mặt ở nhà bạn H.Phúc thật ấm cúng. Phó nhòm tôi không để lỡ cơ hội chụp lia lịa để có những tấm hình kỷ niệm. 10 năm nữa, không biết chúng ta có còn sức đễ họp mặt cùng nhau không, lúc đó mở DVD ra xem , hồi tưởng lại những ngày hoa mộng đã qua và cùng cảm thán " Ôi! thời oanh liệt nay còn đâu?"

      Không để mất cơ hội ngàn năm một thuở, phó nhòm tôi với sự trợ giúp đắc lực của bạn H.Phúc đã để lại cho nhóm TV69 OC một tác phẩm có một không hai : "hier et aujourd'hui".
    Những dòng thư trong quyển lưu bút ngày xanh vào những ngày hè khi chia tay nhau đã là những kỷ niệm khó quên của thuở học trò. Đáng quý biết bao khi  tôi được bạn chia xẻ niềm hạnh phúc đó. Các bạn tôi, Dư và Hòe ôn lại những tháng ngày xưa cũ, bạn tôi vẫn còn nhớ y nguyên những kỷ niệm cùng nhau.
Những giòng thư vẫn còn nguyên nét mực như là một dấu tích thời gian của một tình bạn thắm thiết.

       Lâng lâng trong những  hạnh phúc của buổi họp mặt, chúng tôi chia tay trong lưu luyến " chia tay lại muốn gặp nữa rồi".
      Các bạn TV 69 của tôi ơi, các bạn có cùng cảm giác lâng lâng trong hạnh phúc
như tôi không?

LÊ THỊ PHƯƠNG LAN 10:40PM, 06/27/2013.

Saturday, June 22, 2013

BỐN NÀNG TV 69 ....

BỐN NÀNG TV 69...

   Ngày thứ bảy 05/04/2013, H.Phúc gọi PLan có muốn đến chơi và đón Hạnh không? Vốn ham vui, cho nên PLan ta bèn có mặt trên từng cây số trong những buổi họp mặt bạn bè.
   Hạnh và Oanh muốn đi làm đẹp để xinh xắn hơn trong cuộc hội ngộ ngày mai. Nhìn lại mình, tóc tai cùng lù xù, thế là H.Phúc và PLan bèn tháp tùng ...cho thêm phần xuân sắc...hihihi
  Bốn nàng TV 69 đến một tiệm uốn tóc trong khu chợ ABC...Ra khỏi tiệm , nàng nào trông cũng trẻ lại vài tháng, trông cũng dễ coi , thế là bèn chụp một tấm hình làm kỷ niệm...
   Về nhà H.Phúc, cây hoa hồng trước nhà xum xuê là hoa , lại bèn nháy lia lịa...
" Bạn cũ quý hồ như rượu cũ
   Càng ủ lâu ngày, lại càng ngon" (CNC)
Tình bạn của chúng tôi cũng vậy, mỗi lần gặp nhau là không biết bao nhiêu điều để nói, để hỏi thăm...và mỗi ngày , chúng tôi lại thấy gần nhau hơn. Hạnh từ giã để đi ăn tiệc với anh Hưng . Ba chúng tôi lại tiếp tục cuộc vui...
   Trade Joe's là nơi chúng tôi đế để mua coconut oil cho H.Phúc....Tuổi già đồng nghĩa với bệnh tật, không bệnh này, thì tật kia, cho nên " bệnh tật và các phương thuốc chữa trị"là một đề tài mà chúng tôi hay bàn luận và chia sẻ cùng nhau trong những lần gặp gỡ.
   Sau đó, ba đứa lang thang, lê la hết tiệm này đến tiệm kia, nào Chico, nào Ana , nào tiệm bán giầy, nào tiệm bán nữ trang..ôi thôi...một rừng nữ trang với đủ sắc màu cho 12 tháng trông thật đẹp.
Ngắm nhìn, thử, soi gương...cuối cùng một vài món cũng theo chúng tôi ra khỏi tiệm...Vui nhất là vào tiệm quần áo bán hạ giá, cái gì cũng chỉ có 5 tì...Oanh tuyên bố tặng cho hai đứa tôi một món, chọn tới , chọn lui , cũng đi ra , không mua được thứ gì. Thế là bạn tôi đỡ tốn 10 tì.
   Trong nắng ấm của mùa hè, nhưng những làn gió cũng mát lạnh, ba đứa chúng tôi về nhà, để lại những kỷ niệm khó quên. Ngày mai , gặp nhau sẽ hứa hẹn những niềm vui khác.
Phương Lan.

Wednesday, June 19, 2013

CHÚC MỪNG TRANG BLOG TV62-69 TRÒN 1 TUỔI

CHÚC MỪNG TRANG BLOG TV62-69 TRÒN 1 TUỔI


           Các bạn thân mến,
    Hôm nay, 19 tháng 6 , sinh nhật đầu tiên của trang blog TV 62-69 đó các bạn ạ.
PLan cám ơn các bạn đã ghé vào " Khu vườn Văn nghệ" của chúng ta đễ ngắm hoa lá, nghe tiếng chim hót, ngắm bầu trời trong xanh. Hôm nay đã có hơn 12 ngàn lượt ghé khu vườn của chúng ta. Có bạn đã để lại dấu chân , vết tay trong khu vườn này, có bạn âm thầm, lặng lẽ ngắm nhìn...
     Khu vườn văn nghệ luôn hoan nghênh các bạn.
     Trang blog đặc biệt cám ơn bạn Xuân Dung đã có những ý kiến hay đóng góp cho trang blog vào những ngày đầu, nhờ bạn mà hình bìa của trang blog mang nhiều ý nghĩa.
     Một năm trôi qua thật nhanh ,phải không các bạn?
     Rất mong nhận được những ý kiến, nhận xét và những cảm nghĩ của các bạn để khu vườn văn nghệ của chúng mình nhiều màu sắc, nhiều hoa thơm, cỏ lạ hơn.
    Chân thành cảm tạ.
   Trang blog TV 62-69.
Quà sinh nhật của bạn Đỗ Lệ Nga (Sài gòn)
TỪ MỘT CUỘC GỌI
18/6/13 một cuộc điện thoại đường dài từ nửa vòng trái đất, đầy ấm áp sẻ chia của một cô bạn thời áo trắng TRƯNG VƯƠNG khiến trái tim già nua 60+ của tôi bỗng tươi hồng trẻ lại. Đó là bạn Phương Lan, người có nụ cười rất tươi với một nốt ruồi duyên gần nơi khóe miệng. 
Cảm ơn bạn, người đã dành nhiều tâm sức, thương yêu đưa nhóm Trưng Vương 62-69 trở về thăm vườn ký ức xưa – nơi có ngôi trường Trưng Vương yên bình ở gần cuối con đường Nguyễn Bỉnh Khiêm nhiều cây xanh bóng mát – bằng những đĩa DVD vừa đen trắng, vừa sắc màu, trải dài từ thuở chúng mình 11, 12 tuổi... cho đến tận bây giờ, khi chúng mình đều đã ngoài 60.
Những cảm xúc trong mỗi trái tim Trưng Vương như vỡ òa nhiều cung bậc khi được nhìn lại chính mình, các bạn mình, thầy cô giáo cũ, sân trường, lớp học...v.v... Và những kỷ niệm trắng trong của một thời thánh thiện đó bỗng ùa về trong tâm thức mỗi chúng ta – vừa lung linh, vừa lãng đãng – trong những giai điệu dặt dìu của những tình khúc một thời xa xưa ấy.
Bạn cũng là người đã xây dựng một khu vườn Văn Nghệ Trưng Vương trong thế giới mạng hôm nay, để chúng mình mỗi người cùng vun trồng mỗi loài hoa cho vườn Trưng Vương thêm hương sắc.
Các bạn của tôi ơi! Những người bạn mà có lần tôi đã viết:
“Có bạn tôi nhớ tên nhưng quên mặt
Có bạn tôi nhớ mặt lại quên tên”
Chúng mình hãy cùng thắp lên một ngọn nến hồng thật lung linh và ấm áp để chúc mừng Vườn Văn nghệ Trưng Vương tròn một tuổi nhé. Cảm ơn Phương Lan và chúc bạn mãi bình an, vui khỏe. Chúc tất cả chúng mình cũng đều vui khỏe, bình an.
 Chào thân ái.
ĐỖ LỆ NGA
 Quà sinh nhật của bạn Việt Hải ( Sài gòn)


Chúc mừng đứa con tinh thần của Phương Lan tròn 1 tuổi.
Đứa con làm hài lòng tất cả các bạn TV62-69.
Quà sinh nhật của Kim Anh ( San Jose)
Thân chúc chủ vườn nhiều sức khỏe và may mắn
để chăm sóc vườn Hoa Văn Nghệ ngày càng khởi sắc!
Gửi tặng chủ vườn Hoa Hồng đỏ mới hái sau nhà nè!
Kim Anh

Đặng thị Oanh (Canada)

Thành thật chúc mừng và cám ơn chủ blog Phương Lan.

Huỳnh thị Kim Hưng ( San Jose)
Bạn già thương yêu , thấm thoát mà đứa con tinh thần của Lanđã tròn 1 tuổi .Một năm trôi qua với trang blog tràn ngậphình ảnh ngày họp mặt của TV62-69 , những lời chia vui , những bài sưu tầm hay lạ, những bài viết với cảm xúc chân
tình v.v...
Các bạn TV chúng ta dù mỗi đứa mỗi nơi, nhưng vẫn thậtgần gũi, biết tin tức của nhau , vui cũng như buồn , để chúng ta biết rằng quanh ta vẫn có các bạn thân yêu.
 Lan ơi, ta muốn gửi thật nhiều lời chúc mừng Lan, chủ vườn của trang blog TV, nhưng con nhỏ Hưng này văn chương " èo uột", cho nên chỉ muốn nói với Lan là:
   Chúc mừng trang blog được 1 tuổi
   và
   chúc chủ vườn PLan luôn vui, khỏe, trẻ và an lành
   để giúp trang blog ngày một phong phú hơn nữa.
Chúng ta cùng nâng ly và cùng hát :
" HAPPY BIRTHDAY TRANG BLOG TV62-69"
Kim Hưng

Nguyễn thị Thanh Bình ( San Jose)


Thấm thóat trang blog của chủ vườn PLan đã được 1 năm rồi. Mỗi lần nhớ các bạn TV, mình luôn vào đây để đọc khảo cứu và các bài của các bạn. Mong trang blog này sẽ là nơi hội tụ các bài tham khảo cũng như tâm tình của các bạn. Chúc PLan luôn nhiều sức khỏe, vui để trông nom trang blog cho mỗi ngày thêm đặc sắc.
Thanh Bình

Trần thị Thanh Mai ( Virginia)

Mới đó mà Blog của chúng ta đã "thôi nôi" rồi sao? Tuy mới 1 tuổi nhưng Blog thật dồi dào với bao hình ảnh và bài viết. Chính tại đây chúng mình tìm thấy nhau nhìn lại nhau và rồi chia vui xẻ buồn cùng nhau.Mến chúc cho bà mẹ ruột P.Lan và tất cả các dưỡng mẫu TV 62-69 của Blog ở khắp mọi nơi thật nhiều sức khoẻ để cùng tiếp tục ra vào trang blog hàn huyên.

Thanh Mai

Nguyễn thị Kim Hạnh ( San Jose)

Phương Lan thân mến,
Chúc mừng Trang Blog của chúng ta tròn một tuổi. Cám ơn Phương Lan và các bạn đã chăm sóc cho khu vườn mỗi ngày một thêm nồng nàn hương sắc.
Thân ái,
Kim-Hạnh

  

Monday, June 17, 2013

SỐNG VỚI NHAU NHƯ THẾ NÀO....

SỐNG VỚI NHAU NHƯ THẾ NÀO....
Tôi hỏi đất: đất sống với nhau thế nào?
Đất trả lời: chúng tôi làm nền móng cho nhau
Tôi hỏi nước: nước sống với nhau thế nào?
Nước trả lời: chúng tôi hoà lẫn vào nhau
Tôi hỏi gió: gió sống với nhau thế nào?
Gió trả lời: chúng tôi nâng cánh cho nhau
Tôi hỏi mây: mây sống với nhau thế nào?
Mây trả lời: chúng tôi tan biến vào nhau
Tôi hỏi cỏ: cỏ sống với nhau thế nào?
Cỏ trả lời: chúng tôi hoà quyện và réo rắt bên nhau
Tôi hỏi cây: cây sống với nhau thế nào?
Cây trả lời: chúng tôi che chở và leo quấn cho nhau
Tôi hỏi người: người sống với nhau thế nào?
Không ai trả lời
Không ai trả lời
Không ai nói gì cả
Vì người còn đang bận giận hờn và chà đạp lên nhau
Vì người còn chôn chặt nụ cười và không cùng chia sẻ
Vì người còn nghi kị và mưu chước lẫn nhau
Vì người còn nặng nỗi thương đau
Vì người còn quên cách yêu nhau
Vì người còn chưa biết được rằng sự sống vốn rất mau... tàn lụi...