THƯ NGỎ

WELCOME TO TV6269

Các bạn thân mến,

Năm 1962 chúng mình bước vào Trưng Vương bằng những bước chân ngập ngừng của những cô bé lớp Đệ Thất ngây thơ. Rồi 7 năm học trôi qua những kỷ niệm với bạn bè, với Thầy Cô, với lớp học, với ngôi trường yêu dấu đã để lại trong ký ức của chúng mình tình bạn thân thiết và những kỷ niệm êm đềm, mơ mộng của một thời áo trắng TV.

Ngày nay tuy ở khắp mọi nơi, chúng mình đã tìm gặp lại nhau. Xin chào mừng tất cả các bạn và ước mong qua trang Blog Trưng vương 62-69 này sẽ là nơi gặp gỡ thân ái để TV6269 cùng ra chơi, vui đùa như ngày xưa trong sân trường yêu dấu.

TV6269







Thursday, May 30, 2013

BỘ TRANH CHÂN DUNG NHỮNG NGHỆ SĨ VIỆT NAM của ĐỖ DUY NGỌC

BỘ TRANH CHÂN DUNG NHỮNG NGHỆ SĨ VIỆT NAM
của ĐỖ DUY NGỌC

PLan vừa nhận được bộ tranh chân dung những nghệ sĩ Việt Nam của Đỗ Duy Ngọc , một người bạn thời Đại học Sư Phạm.
Cám ơn Ngọc .
Mới các bạn cùng thưởng thức.















Và cuối cùng là chân dung của tác giả ĐỖ DUY NGỌC

Monday, May 27, 2013

HÃY LÀ CHÍNH MÌNH

BẠN SINH RA NGUYÊN BẢN, ĐỪNG CHẾT NHƯ MỘT BẢN SAO!
"Hầu hết mọi người là người khác, những suy nghĩ của họ là ý kiến của người khác, cuộc sống của họ là sự bắt chước, cảm xúc của họ là một câu trích dẫn” – Oscar Wilde

     Khi đọc truyện Gatsby vĩ đại của Scott Fitzgerald, tôi vô cùng thích thú với đoạn mở đầu: “Hồi tôi còn nhỏ tuổi, nghĩa là hồi dễ bị nhiễm các thói hư tật xấu hơn bây giờ, cha tôi có khuyên tôi một điều mà tôi ngẫm mãi cho đến nay:

 "Khi nào con định phê phán người khác thì phải nhớ rằng không phải ai cũng được hưởng những thuận lợi như con cả đâu."
     Ông không nói gì thêm, nhưng vì hai cha con chúng tôi xưa nay vẫn rất hiểu nhau mà chẳng cần nhiều lời nên tôi biết câu nói của ông còn nhiều hàm ý khác. Vì vậy tôi không thích bình phẩm một ai hết.

Điều đó luôn khiến tôi mỉm cười. Cuộc sống này cũng vậy… Ở đâu đó ngoài kia là những người có thể giống ta. Ở đâu đó ngoài kia là những người có thể rất khác ta. Có người ưa tụ tập với bạn bè. Có người mê mải rong chơi. Có người chỉ thích nằm nhà để đọc sách. Có người say mê với công nghệ cao. Có người mê đồ cổ. Có người phải đi thật xa đến tận cùng thế giới thì mới thỏa nguyện. Có người chỉ cần mỗi ngày bước vào khu vườn rậm rạp sau nhà, tìm thấy   một vạt nấm mối mới
mọc sau mưa hay một quả trứng gà tình cờ lạc trong vạt cỏ là đủ thỏa nguyện rồi. Tôi nhận ra rằng, hai sự phấn khích đó có thể rất giống nhau. Cũng giống như người ta có thể phản ứng rất khác nhau khi đứng trước thác Niagara hùng vĩ, người này nhảy cẫng lên và ghi nhớ cảnh tượng đó suốt đời, nhưng cũng có người nhìn nó và nói: “Thác lớn nhỉ?” rồi quên nó đi ngay sau khi trở về nhà mình. Sao ta phải lấy làm lạ về điều đó? Sao ta phải bực mình về điều đó?

     Sao ta lại muốn rằng tất cả mọi người đều phải nhảy lên khi nhìn thấy thác Niagara? Chúng ta vẫn thường nghe một người tằn tiện phán xét người khác là phung phí. Một người hào phóng đánh giá người kia là keo kiệt. Một người thích ở nhà chê bai người khác bỏ bê gia đình. Và một người ưa bay nhảy chê cười người ở nhà không biết hưởng thụ cuộc sống…Chúng ta nghe những điều đó mỗi ngày, đến khi mệt mỏi, đến khi nhận ra rằng đôi khi phải phớt lờ tất cả những gì người khác nói, và rút ra một kinh nghiệm là đừng bao giờ phán xét người khác một cách dễ dàng.

     Vậy sao ta không bình thản bước qua nó mà đi? Thỉnh thoảng chúng ta vẫn gặp những người tự cho mình quyền được phán xét người khác theo một định kiến có sẵn. Những người không bao giờ chịu chấp nhận sự khác biệt. Đó không phải là điều tồi tệ nhất. Điều tồi tệ nhất, là chúng ta chấp nhận buông mình vào tấm lưới định kiến đó. Cuộc sống của ta nếu bị chi phối bởi định kiến của bản thân đã là điều rất tệ, vậy nếu bị điều khiển bởi định kiến của những người khác hẳn còn tệ hơn nhiều. Sao ta không thể thôi sợ hãi, và thử nghe theo chính mình?

     Thật ra, cuộc đời ai cũng có những lúc không biết nên làm thế nào mới phải. Khi ấy, ba tôi dạy rằng, ta chỉ cần nhớ nguyên tắc sống cơ bản cực kỳ ngắn gọn: Trước hết, hãy tôn trọng người khác. Rồi sau đó, nghe theo chính mình. Hãy tôn trọng. Bởi cuộc đời là muôn mặt, và mỗi người có một cách sống riêng biệt. Chẳng có cách sống nào là cơ sở để đánh giá cách sống kia. John Mason có viết một cuốn sách với tựa đề “Bạn sinh ra là một nguyên bản, đừng chết như một bản sao” Tôi không biết nó đã được dịch ra tiếng Việt chưa, nhưng đó là một cuốn sách rất thú vị. Nó khiến tôi nhận ra rằng mỗi con người đều là một nguyên bản, duy nhất, độc đáo và đáng tôn trọng.

Hãy nghe theo chính mình, bởi
chính bạn là người sẽ hưởng thụ thành quả, hay gánh chịu hậu quả, cho dù bạn có làm theo hay sống theo ý muốn của bất cứ ai. Tôi luôn xem nguyên tắc ấy như đôi giày mà tôi phải mang trước khi ra khỏi nhà. Xỏ chân vào đôi giày đó, và đi khắp thế gian, đến bất cứ nơi nào bạn muốn. Con người sinh ra và chết đi đều không theo ý mình. Chúng ta không được sinh ra với ngoại hình, tính cách, tài năng, hay sự giàu có mà mình muốn chọn lựa. Nhưng chúng ta đều có một cơ hội duy nhất để được là chính mình. Chúng ta có một cơ hội duy nhất để sống như mình muốn, làm điều mình tin, sáng tạo điều mình mơ ước, theo đuổi điều mình khao khát, yêu thương người mình yêu. Bạn biết mà, cơ hội đó chính là cuộc đời này – một chớp mắt so với những vì sao.

Bởi thế, đừng để mình cứ mãi xoay theo những tiếng ồn ào khác, hãy lắng nghe tiếng nói trái tim của bạn.
(ST)"



__._,_.___

 
.

__,_._,___

TRƯNG VƯƠNG 69 SÀI GÒN DU NGỌAN VŨNG TÀU 05/11/2013

TRƯNG VƯƠNG 69 SÀI GÒN
DU NGOẠN VŨNG TÀU
( 05/11/2013)
   
   Hôm nay, ngày "Chiến sĩ trận vong "của nước Mỹ, chúng ta nghĩ đến công lao của những người chiến sĩ để hy sinh mạng sống của mình để bảo vệ cho độc lập , tự do của nhân loại.
  Được một ngày thảnh thơi, ngủ dậy trễ một chút, ra vườn , nhìn trời xanh thắm, vài luồng gió  man mát  làm lòng thơ thái , nhẹ nhàng.
Cuộc sống quanh ta mới đẹp làm sao!
 
  Niềm vui đến thật bất ngờ khi xem hình ảnh của các bạn TV 69 Sài gòn quây quần bên nhau trong nắng , trong gió của miền biển Vũng tàu. Các bạn trông thật tươi trẻ , mát mẻ  với không khí mát rượi của gió biển. Đố ai biết được có bạn đã là bà ngoại, bà nội rồi!!!!



(T->P): Hồi, ?, Thanh, Hòa, Loan, Khiêm, Hương, Thinh, Hòe, Chi Mai.


    Hoan hô tinh thần thích đi chơi đó đây của TV 69 SG, nhìn hình ảnh của các bạn mà thèm thuồng...
   Ở đây, bọn mình còn phải đi làm, cho nên để có được những cuộc đi chơi của các bạn vẫn là một mơ ước....

    Nước biển trong xanh, bầu trời cũng trong xanh...hình ảnh các bạn trên bãi cát thật đẹp và trông khỏe khoắn làm sao!

  
                                                    
                                                    
     PLan rất thích biển và rất thích bơi trong làn nước trong xanh đó.  Ngày hôm qua , chủ nhật , PLan và cô học trò cũ cũng đi ra biển, hưởng chút gió biển thấy lòng mình thật nhẹ nhàng. Khoe hình của thầy trò PLan nè.



      Các bạn ơi, xin hẹn lần sau nhé, nhất định sẽ phải ghé thăm nhà Ngọc Thanh và rủ cả nhóm ra đùa giỡn với sóng biển trong xanh.

PHƯƠNG LAN (05/27/2013)


LOVE,WEALTH,SUCCESS...

LOVE, WEALTH, SUCCESS...












We cannot direct the wind, but we can adjust our sails..
Photos
  • untitled.jpeg
  • untitled.jpeg
  • untitled.jpeg
  • untitled.jpeg
  • untitled.jpeg
  • untitled.jpeg
  • untitled.jpeg

Ý HAY : Đừng bao giờ...

Đừng bao giờ trách móc bất kỳ ai trong cuộc sống của bạn

Người Tốt sẽ cho bạn Hạnh Phúc...Người Xấu cho bạn Kinh Nghiệm...
Người Tồi Tệ nhất cho bạn Bài Học...Và... người Tuyệt Vời Nhất sẽ cho bạn Kỷ Niệm.



“Đừng hứa khi đang... vui !“Đừng trả lời khi đang... nóng giận !
“Đừng quyết đinh khi đang... buồn !“Đừng cười khi người khác... không vui !
Cái gì mua được bằng tiền, cái đó rẻ.””Ba năm học nói, một đời học cách lắng nghe”
”Chặng đường ngàn dặm luôn bắt đầu bằng 1 bước đi”.”Đừng a tòng ghen ghét ai đó, khi mà họ chẳng có lỗi gì với ta
NGỌC ANH sưu tầm



 

Sunday, May 26, 2013

NỖI NIỀM Thơ của Đỗ Lệ Nga

NỖI NIỀM
Thơ của Đỗ Lệ Nga

   Đã ngỡ gặp nhau đầu Xuân này
    Ai ngờ tin dữ vội vàng bay
   Thương bạn xứ xa đời cô lẻ
   Chông chênh chiếc bóng kể từ đây

   Mong bạn kiên gan, vững tay chèo
   Vượt qua những ghềnh thác cheo leo
   Biển đời vẫn mênh mông phía trước
   Quyết chí vươn lên nỗi ngặt nghèo

   Dẫu biết tử sinh - lẽ vô thường
   Mà vẫn bàng hoàng lẫn xót thương
   Bạn hỡi! chân tình từ đất Việt
   Có đủ ấm lòng người tha hương?
                        Đỗ Lệ Nga
                        08/02/2012

Gửi đến Phương Lan những tâm tư mà Lệ Nga và
các bạn TV69 Sài Gòn dành cho Lan đấy. Mong một
ngày hội ngộ. Thương Lan nhiều.
                    Đỗ Lệ Nga
                   10/02/2012


Friday, May 24, 2013

NHỮNG CỦ HÀNH CÓ TÂM HỒN

NHỮNG CỦ HÀNH CÓ TÂM HỒN

Những củ hành vô tri, vô giác, thế nhưng qua bàn tay con người, với trí tưởng tượng phong phú, với tài năng và sự khéo tay của tác giả, những củ hành đã trở thành những chiếc đồng hồ , những con búp bê xinh xắn, những chú ốc sên  dễ thương, những ông già bà lão, những con vật thật sinh động, những con rùa be bé , xinh xinh,



















NGỌC ANH sưu tầm