THƯ NGỎ

WELCOME TO TV6269

Các bạn thân mến,

Năm 1962 chúng mình bước vào Trưng Vương bằng những bước chân ngập ngừng của những cô bé lớp Đệ Thất ngây thơ. Rồi 7 năm học trôi qua những kỷ niệm với bạn bè, với Thầy Cô, với lớp học, với ngôi trường yêu dấu đã để lại trong ký ức của chúng mình tình bạn thân thiết và những kỷ niệm êm đềm, mơ mộng của một thời áo trắng TV.

Ngày nay tuy ở khắp mọi nơi, chúng mình đã tìm gặp lại nhau. Xin chào mừng tất cả các bạn và ước mong qua trang Blog Trưng vương 62-69 này sẽ là nơi gặp gỡ thân ái để TV6269 cùng ra chơi, vui đùa như ngày xưa trong sân trường yêu dấu.

TV6269







Friday, October 14, 2016

CHUYỆN BÂY GIỜ MỚI KỂ...

Chuyện bây giờ mới kể...
Gần 1 tháng rồi kể từ ngày các em ghé thăm tôi. Ngày thứ hai khi đến Mỹ, các em đã hẹn nhau đến thăm cô giáo cũ. Căn phòng nhỏ ấm áp tình thân, tình nghĩa thầy trò, tình thân ái bạn cùng lớp. Vui và hạnh phúc thật nhiều với tiếng nói, tiếng cười , tiếng hỏi thăm .
Thầy trò chen vai thích cánh bên nhau thật nồng ấm. Nhiều năm lắm rồi từ lúc ra trường thế sao tình thân ái của các em vẫn như ngày nào. Vẫn là những nghịch ngợm hồn nhiên thuở nhỏ, với những trêu chọc nhau. Tôi thích những vô tư của học trò tôi. Vẫn còn đâu đây bóng dáng các em. Vẫn còn đâu đây giọng nói nhỏ nhẹ - Cô ơi , em muốn thắp nhang cho Thầy. Dù chưa một lần gặp mặt, nhưng đã là bờ vai của cô thì cũng thương yêu. Xúc động thật nhiều ..mà hình như quên cám ơn những cô cậu học trò nhỏ. Cám ơn các em. Cô mãi nhớ hình ảnh thật đẹp này.
Lao xao nói, ồn ào bên nhau chụp hình..Nhớ bó hoa tươi thắm gửi đến cô. Vẫn nhớ các em đứng lên ngồi xuống châm trà cho cô, cho nhau. Tình thân là đây. Vẫn nhớ hình ảnh cô học trò dọn dẹp sạch sẽ cho cô... Vẫn nhớ những chân tình dành cho nhau. Vẫn nhớ những tiếng cười dòn dã với câu chuyện , những câu nói dí dỏm của ai đó .. Cô giáo ngày nào bỗng dưng thấy trẻ lại. Và các em trở thành những cô cậu bạn nhỏ của cô.
Thích lắm những tâm tình, những cảm xúc của các em .
- "Em vẫn luôn nhớ chữ duyên mà cô hay nhắc tới. Duyên đã đưa cô trò mình gặp nhau và vui với nhau với rất nhiều kỷ niệm ấm áp. Cám ơn cô, bạn bè đã đón tiếp tụi em thật nồng nhiệt, chân tình và ấm áp." -
-"Cám ơn cô rất nhiều với những tình cảm cô dành cho tụi em. Một ngày thầy trò có duyên gặp lại nhau, tâm tình chuyện đời. Hi vọng một ngày nào cô trò mình lại có cơ duyên gặp nhau nữa với nhiều khuôn mặt học trò thêm nữa và vui hơn nữa."
-"
Một ngày thật sự vui & hạnh phúc cho thầy trò 12P7, với vòng tay ôm thắm thiết của Cô, với những lời nói vui khiến cười mỏi miệng, những tấm hình thật dễ thương nhờ sự đạo diễn của Cô ....
Chia tay Cô trong sự quyến luyến. Thời gian trội nhanh quá, các bạn vẫn chưa muốn tạm biệt.
Nhớ quá, nhớ quá! Một kỷ niệm cô cùng đẹp thời u50 nhưng vẫn vui tươi, hồn nhiên của thuở 12p7.
Cô ơi, trước lúc đến thăm Cô, lòng chúng em nôn nao & 1 chút gì lo sợ ..... Thế nhưng, gặp Cô rồi, ai ai cũng vui cả. Cô bây giờ thật là vui, nói chuyện thoải mái, không có khoảng cách thầy trò ngày xưa mà ngược lại rất gần gũi & thân mật.
Em rất cám ơn Cô. Kính chúc Cô luôn vui, khỏe, trẻ để còn có nhiều cơ hội đi chơi với các học trò của Cô.
Trên đường về nhà, mặc dù quá mệt nhưng nhờ có những lời hát của Trung trên xe mà mọi người tươi vui, tỉnh táo trở lại các bạn à. Nhất là khi nghe Trung hát bài "Đêm qua em mơ gặp túi tiền .....", cười đau cả bụng & con tim đã vui trở lại.
Hy vọng có dịp khác đến thăm Cô với số bạn nhiều hơn nữa."
-"Cám ơn Mai Anh những dòng tâm sự này như đại diện cho tất cả các bạn 12p7 Marie Curie cùng những ai đã từng là học trò của Cô; như một lời cảm ơn chân thành và sâu xa nhất đến với cô Phương Lan, như một bài tiểu luận về tình nghĩa Thầy trò và bạn hữu hay nhất, một sự trân quý của tình cảm Thầy trò khó tìm thấy ở thời buổi bận rộn này! Như Ông Bà thường nói "Nhất tư vi sư, bán tự vi sư " đáng làm gương cho các thế hệ sau này! ;);)
-"Em cám ơn Cô đã dành một ngày chủ nhật cho tụi em, từ câu chuyện bên tách trà, đĩa bánh và những sắp sếp để có được những tấm hình thật đẹp kỷ niệm ngày Thầy trò tái ngộ, rồi sau đó đi chơi nhà thờ kiếng và chùa Đài Loan."
-"Trời ơi ganh tị quá! Cô ơi hạnh phúc khó tả phải khg cô. Em mến chúc cô và các bạn thật vui. Hẹn cô 1 ngày tái ngộ.".

Vẫn còn đây những lâng lâng trong hạnh phúc.

No comments:

Post a Comment