THƯ NGỎ

WELCOME TO TV6269

Các bạn thân mến,

Năm 1962 chúng mình bước vào Trưng Vương bằng những bước chân ngập ngừng của những cô bé lớp Đệ Thất ngây thơ. Rồi 7 năm học trôi qua những kỷ niệm với bạn bè, với Thầy Cô, với lớp học, với ngôi trường yêu dấu đã để lại trong ký ức của chúng mình tình bạn thân thiết và những kỷ niệm êm đềm, mơ mộng của một thời áo trắng TV.

Ngày nay tuy ở khắp mọi nơi, chúng mình đã tìm gặp lại nhau. Xin chào mừng tất cả các bạn và ước mong qua trang Blog Trưng vương 62-69 này sẽ là nơi gặp gỡ thân ái để TV6269 cùng ra chơi, vui đùa như ngày xưa trong sân trường yêu dấu.

TV6269







Thursday, February 5, 2015

LY CÀ PHÊ TRÊN TƯỜNG


 “Ly cà phê trên tường” 

Tôi ngồi cùng người bạn trong một quán cà phê nổi tiếng tại một thị trấn lân cận của Venice, Ý, thành phố của ánh sáng và nước. 
Khi chúng tôi thưởng thức cà phê, một người đàn ông bước vào và ngồi xuống chiếc bàn trống bên cạnh chúng tôi. Anh gọi người phục vụ và nói:
- Hai ly cà phê, một ly trên bức tường kia.
Chúng tôi khá quan tâm khi nghe gọi thức uống như thế và quan sát thấy người đàn ông được phục vụ một ly cà phê nhưng trả tiền cho 2 ly.
Khi anh đi khỏi, người phục vụ dán một mảnh giấy lên tường, trên mảnh giấy ấy có ghi hàng chữ “Một Ly Cà Phê”.
Trong lúc chúng tôi còn ngồi đó, hai người đàn ông khác vào quán và gọi 3 ly cà phê, 2 ly trên bàn và 1 ly trên tường. Họ uống 2 ly cà phê nhưng trả tiền cho 3 ly và rời đi. Lần này cũng vậy, người phục vụ làm tương tự, anh dán một mảnh giấy lên tường, trên mảnh giấy ấy có ghi hàng chữ “Một Ly Cà Phê”.
Có điều gì đó làm chúng tôi thấy lạ và khó hiểu. Chúng tôi uống hết cà phê, trả tiền rồi rời đi.
Vài ngày sau, chúng tôi có dịp quay lại quán cà phê này. Trong lúc chúng tôi đang thưởng thức cà phê, một người đàn ông ăn mặc tồi tàn bước vào. Khi anh ngồi xuống ghế, anh nhìn lên tường và nói:
- Một ly cà phê trên tường.
Người phục vụ mang cà phê đến cho anh với sự tôn trọng như thường lệ. Người đàn ông uống cà phê và đi khỏi mà không trả tiền.
Chúng tôi ngạc nhiên chứng kiến tất cả sự việc, lúc người phục vụ tháo một mảnh giấy trên tường và bỏ nó vào thùng rác.
Giờ thì chúng tôi không còn ngạc nhiên nữa – sự việc đã rất rõ ràng. Sự tôn trọng tuyệt vời dành cho người nghèo được thể hiện bởi các cư dân ở thị trấn này đã làm đôi mắt chúng tôi đẫm lệ.
Hãy suy ngẫm những điều người đàn ông này mong muốn. Anh bước vào quán cà phê mà không phải hạ thấp lòng tự trọng… Anh không cần xin một ly cà phê miễn phí… không cần hỏi hay biết về người đang cho anh ly cà phê này… anh chỉ nhìn vào bức tường, gọi thức uống, thưởng thức ly cà phê của mình và rời khỏi quán.
Một ý nghĩ thật sự đẹp. Có lẽ đây là bức tường đẹp nhất mà bạn từng nhìn thấy.

 Không biết tác giả là ai.

5 comments:

  1. Hay lắm lắm . Đọc xong muốn làm theo . Cám ơn Lan .
    T.Tịnh

    ReplyDelete
  2. Công nhận quá hay, Tịnh nhỉ? Cám ơn bạn già PLan.
    Mai Phương

    ReplyDelete
  3. Cam on Phuong Lan that nhieu.
    Khi tay phải làm việc thiện, thì đừng cho tay trái biết ...
    Lam viec thien ma di khoe khoang tum lum la mat phuoc.
    ngocanh

    ReplyDelete
    Replies
    1. Lam viec thien ma di khoe khoang tum lum la mat phuoc.

      Cho phép Tịnh đóng góp :
      Làm việc thiện , có khi khg cần khoe khoang tùm lum , mà chỉ một ý nghĩ nhỏ : "mình làm điều này sẽ đuợc phước" , hoặc một ý nghĩ khác "đừng khoe với ai kẻo mất phước" , có cái tâm mong cầu hưởng phước như thế thì tự nó đã làm tổn giảm phước rồi , dù khoe hay khg khoe .
      Tuy nhiên , làm việc thiện mà khoe khoang tùm lum với mục địch rủ rê hô hào người khác cùng làm việc thiện để giúp đỡ nhiều hơn cho kẻ khổ đau , và để tạo dịp cho người người được phát triển lòng nhân ái , có cái tâm hướng về người như thế ( không nghĩ một chút nào cho mình ) thì không hề bị mất phước .
      Thôi ngừng . Nói dai nói dài nói dỏm nói dở coi chừng bị chửi .

      Delete
    2. Khi tay phải làm việc thiện, thì đừng cho tay trái biết ...
      Cau nay co may chu ma coi bo kho thuc hien a nha.
      Noi de,lam kho.
      ngocanh

      Delete