NHỮNG BỜ VAI YÊU THƯƠNG
mượn ý từ bài viết của Phương Lan
Đôi khi, ta bỗng thấy mình bé nhỏ
Trong tháng ngày dài rộng đến mênh mông
Dường như nhớ, nhưng hẳn không là nhớ
Và cô đơn, nhưng không phải cô đơn
Muốn được tựa vào bờ vai ai đó
Nghe thời gian xao xác cứ trôi đi
Và chẳng biết biết là không hay có
Vẫn miệt mài như một bóng chim di
Thật bình yên nhớ lại đã có khi
Ta tìm được một bờ vai vững chãi
Để tựa vào thấm lệ sắp hoen mi
Để nghe lòng bình yên và hạnh phúc
Như bóng mây, ta đâu chờ có lúc
Đã mất rồi, đã mất một bờ vai
Lẻ bóng liêu xiêu những tháng năm dài
Bước từng bước chông chênh và hụt hẫng
Khi ta mất một bờ vai quen thuộc
Đã nhiều năm từng âu yếm chở che
Hạnh phúc thay ta đã tìm lại được
Những bờ vai thương mến của bạn bè
Để tựa vào những khi nghe trống vắng
Chia cho nhau hạnh phúc lẫn yêu thương
Tiếp cho ta thêm sức bước trên đường
Chẳng bao giờ thấy lẻ loi cánh nhạn
Xin cảm ơn những bờ vai bè bạn
Đã cùng ta trong cuộc sống vô thường
Như suối mát trên cánh đồng khô hạn
Để yêu thương tiếp nối những yêu thương
Thân gửi Ph Lan
Tháng hai 2014
Một người bạn
CN
Th2 goi them mot cau danh ngon ve tinh ban de mung cho Lan co duoc nhung nguoi ban Trung Vuong tuyet voi.
ReplyDelete"Let's us be grateful to people who make us happy,
they are the charming gardeners who make our souls blossom"
- Marcel Proust
T2