THƯ NGỎ

WELCOME TO TV6269

Các bạn thân mến,

Năm 1962 chúng mình bước vào Trưng Vương bằng những bước chân ngập ngừng của những cô bé lớp Đệ Thất ngây thơ. Rồi 7 năm học trôi qua những kỷ niệm với bạn bè, với Thầy Cô, với lớp học, với ngôi trường yêu dấu đã để lại trong ký ức của chúng mình tình bạn thân thiết và những kỷ niệm êm đềm, mơ mộng của một thời áo trắng TV.

Ngày nay tuy ở khắp mọi nơi, chúng mình đã tìm gặp lại nhau. Xin chào mừng tất cả các bạn và ước mong qua trang Blog Trưng vương 62-69 này sẽ là nơi gặp gỡ thân ái để TV6269 cùng ra chơi, vui đùa như ngày xưa trong sân trường yêu dấu.

TV6269







Friday, August 31, 2012

TV69 San Jose hội ngộ với Kim Phượng( Vancouver) 08/30/2012

TRƯNG VƯƠNG 69 SAN JOSE
 HỘI NGỘ với KIM PHƯỢNG ( Vancouver)

Sáng thứ tư 08/29/2012, PLan đưa bạn Phượng ra bến xe đò Hoàng để lên San Jose hội ngộ với các bạn TV69 SJ. Buổi chiều , Phượng đã có mặt ở đó.
Theo lời kể của các bạn, Kim Anh đã chuẩn bị chu đáo cho buổi họp mặt này.
Các bạn TV69 San Jose rất nồng nhiệt đón tiếp bạn, nhìn khuôn mặt của bạn trong hình đã ánh lên niềm vui và sự xúc động trước những chân tình của TV69 SJ.
Cuộc họp mặt đông vui , với sự tham dự đông của TV69 SJ. Qua hình Kim Anh gửi, PLan thấy có Kim Anh, Kim Hạnh, Kim Hưng, Kim Oanh, Tuyết, Anh Đào, Yến Nhi , Nguyễn Thanh Mai và nhân vật chính của buổi tiệc là Kim Phượng , đến từ Vancouver, Canada.
Trưng Vương 69 San Jose đã có 5 Kim , thêm Kim Phượng nữa là 6. Thật là một hạnh ngộ .
Nhà hàng Thành Được, một địa chỉ quen thuộc của các cuộc họp mặt , chính là nơi Kim Anh đã chọn để hội ngộ với Kim Phượng. Khung cảnh đẹp, thức ăn ngon , niềm vui nối tiếp niềm vui ( theo lời kể của Kim Hưng).
Chúng ta cùng xem vài hình ảnh được ghi lại qua máy của Kim Anh.

Chào mừng bạn Kim Hạnh đến với TV69.

Hai tuần trước, Tuyết ở San Jose cho Lan biết là sẽ tham dự buổi họp mặt TV ở San Jose do các chị Trưng Vương niên khóa trước tổ chức. PLan dặn là nhớ gửi hình cho Lan xem với nhé thì Tuyết bảo, có ai đâu mà chụp hình.
Đúng là TV69 có duyên với nhau , vì thế cho nên không hẹn mà hai bạn Tuyết và K.Hạnh lại ngồi chung bàn, mới nhận ra nhau mình cùng niên khóa và ly kỳ nhất lại cùng khối Pháp văn với nhau.Thế cơ chứ!
Cám ơn Tuyết đã đem Kim Hạnh đến với TV69.
Chúc mừng TV69 San Jose có thêm một " Kim" , thế là TV69 San Jose có "Ngũ Kim bà bà" rồi : Kim Anh, Kim Chi, Kim Hạnh , Kim Hưng và Kim Oanh.
TV69 hân hoan chào đón bạn Kim Hạnh đến với gia đình TV.
TV69 OC mong được gặp bạn.
Giới thiệu với các bạn, đây là Kim Hạnh và Tuyết trong ngày hội ngộ TV ở San Jose:
(T-P) : Tuyết, Kim Hạnh.
Và đây là hình hồi học TV của Kim Hạnh, các bạn đã nhận ra bạn chưa? Bạn học ban B , chung với Trại Hoa, Tuyết , Nguyễn t Thanh Mai ....

Kim Hạnh đứng cạnh Trại Hoa ( bên phải)

Kim Hạnh
Thư của Tuyết viết ngày 08/24/12
Hi Lan,
Chủ nhật 8/26 họp ở nhà hàng Thành Được như thuờng lệ.  Nhưng khoá 62-69 không thấy ai tham dự, lấy ai ra mà chụp hình.  Tuyết ham vui, đi với người chị họ nhưng nhỏ hơn mình 5 tuổi nên học sau 5 lớp.
 Nếu chụp được chung với chị Song Hà (đai diện TV Bắc CA) hay chị Bích Huyền (hát hay, trưởng ban Văn nghệ) thì Tuyết sẽ gửi cho Lan.
Thân mến,
Tuyết 
và đây là thư tiếp theo ,viết ngày 08/27/12
Hi Lan:
m qua đi hội Trưng Vương Bắc Cali, tưởng là không có ai cùng lớp, nhưng may mắn ngồing bàn với Nguyễn Kim Hạnh  62-69, ban Pháp Văn, và ban B, .  Kim Hạnh cũng ở San Jose.  Vậy là San Jose có tới 5 Kim. Tuyết gửi Lan hình chụp với Kim Hạnh.
Thân mến Tuyết  
Cám ơn Tuyết đã tìm ra Kim Hạnh để TV69 ngày càng đông hơn , vui hơn và thân ái hơn.
PLan rất thích những dòng thư của Tuyết , nên post vào đây .
Phương Lan.

Thursday, August 30, 2012

TV69 KỶ NIỆM 50 NĂM VÀO TRƯỜNG TV(1962-2012),tập 1 )


TV69  KỶ NIỆM 50 NĂM 
VÀO TRƯỜNG TV 
( 1962-2012), tập 1


Ý tưởng TV69 sẽ có một buổi họp mặt để kỷ niệm 50 năm chúng mình ngập ngừng bước vào ngưỡng cửa Đệ Thất là của bạn Kim Anh. Tưởng rằng sẽ khó lắm để có buổi họp mặt này, thế mà , như là một cơ duyên, chúng tôi đã có nhiều ngày bên nhau trong niềm vui và hạnh phúc, chúng tôi đã có những tiếng cười như trẻ thơ , chúng tôi đã có những giây phút không thể nào quên trong những tháng ngày còn lại. Đó sẽ là những kỷ niệm của chúng tôi ở độ tuổi sáu mươi.
Cám ơn Kim Anh thật nhiều.

- PLan ơi, Hưng sẽ đến ngày....
- PLan ơi, Hạnh mong gặp lại các bạn lắm
- PLan ơi, mình gặp nhau ở nhà hàng....đó nhen..
- PLan ơi, có Kim Phượng từ Vancouver đến nữa đó.
....
Gần một tuần trước cuộc họp mặt , chúng tôi nôn nao , mong chờ cuộc họp mặt này , chúng tôi gọi cho nhau , thư cho nhau để thông báo tin tức của các bạn ở xa đến OC, để gặp lại nhau sau nhiều năm xa cách.

Lúc 11:30AM ngày chủ nhật 26 tháng 8 năm 2012, chúng tôi gồm 10 người ( Kim Phượng đến từ Vancouver, Canada, Hạnh từ New Mexico đến , Kim Hưng từ San Jose lên , Oanh từ Toronto , còn lại là cư dân của OC có Xuân Dung, Minh Hạnh, Nội ,Mỹ, PLan và Hồng Phúc) đã hẹn nhau ở nhà hàng Royal Banquet để hội ngộ .
Nhà hàng với khung cảnh đẹp , thức ăn ngon , và chúng tôi rất vui tươi trong niềm vui gặp gỡ.
Những lời cám ơn nhau được chúng tôi nói nhiều nhất trong cuộc họp mặt này.
Cám ơn đời, cám ơn tình bạn của chúng mình...
Cám ơn Xuân Dung đã đi chợ để chúng mình được thưởng thức những món ăn ngon.
Thức ăn ngon, chỗ ngồi ngon và người ngồi cùng bàn cũng " ngon" nữa thì mới thấy NGON.
Hình như đó là ý kiến của nhà văn Nguyễn Tuân ( tác giả Vang bóng một thời thì phải).
Và chúng tôi đã thưởng thức tận tình các món ăn của nhà hàng

Hội ngộ sau hơn bốn mươi năm
Tuổi xuân đã tít mù xa xăm
( Lệ Nga)
Bọn mình dù đã tuổi sáu mươi
Vẫn nở trên môi những nụ cười...các bạn nhỉ?
( PLan)




Thời gian thấm thoát thoi đưa,
Xưa còn bé tí, bây giờ già chưa?
Chưa già...hi..hi..hi..
( PLan)

Từ nhà hàng , chúng tôi kéo nhau về nhà bạn Hồng Phúc để vui chơi tập hai . Chủ nhà H.Phúc đã chuẩn bị một giàn hát karaoke thiệt xôm tụ...Hát hay không bằng hay hát là châm ngôn của chúng tôi, vì thế chẳng một ai ngại ngần cứ thi nhau hát, có lúc cũng làm khổ cái tai của bạn mình, nhưng không sao, vui là chính mà.


Sau đó, chúng tôi đi thăm cháu Quân , rồi chia tay để Hạnh đi mua ít đồ mang về.
Chia tay trong lưu luyến , hẹn tuần sau gặp lại trong cuộc hội ngộ với Kim Anh và Thanh Bình từ San Jose lên.
Nội chở xuân Dung về. PLan đưa Hưng về nhà để bạn Hưng đến đón.

Tối thứ sáu 08/24, H.Phúc đã gọi cho PLan dặn dò là sáng thứ bảy đến nhà bạn để đón tiếp Kim Phượng từ Vancouver. Oanh rất dễ thương, dù đang homeless ( không nhà, không xe , bạn ở Canada mà), cũng ra tận phi trường LAX để đón Phượng.

11 giờ sáng ngày thứ bảy, PLan đã có mặt ở nhà H.Phúc. Bạn chuẩn bị thật chu đáo , một khay trái cây trông thật hấp dẫn , một đĩa bánh dầy và chả cốm do bạn tự làm và món bò bía gợi nhớ những tháng ngày đi học , TV69 thường ngồi quán bên đường ăn bò bía.
Oanh và Phượng đến , và bốn đứa thi nhau nói, tranh nhau cười, và máy hình cứ nháy lia lịa để có được những kỷ niệm khó quên. Phúc và Oanh cuốn bò bía, Phượng và Lan ngồi nhìn, học hỏi...chờ  Hạnh ( New Mexico ) đến.
Thêm một người, thêm tiếng cười, thêm niềm vui . Năm đứa chúng tôi nhập tiệc .
Bạn Phượng là khách quý, bởi vì đã từ lâu lắm rồi tôi chưa gặp bạn, dễ chừng cũng khoảng 40 năm. Câu chuyện cứ lan man , từ kỷ niệm này sang hồi ức khác...
Những tặng vật của các bạn trao cho TV69 như là những thương yêu làm cho tình bạn của chúng  mình thêm bền chặt. Trong tâm hồn của mỗi chúng ta luôn có tình bạn của TV69 , phải không các bạn?

Ăn uống no nê, năm đứa chúng tôi cùng đi Phước Lộc Thọ để ngắm thiên hạ, và mua áo dài cho cháu nội của Phượng. Đúng là có bạn học đi cùng, cho nên tâm trạng của chúng tôi cũng khác mọi lần. Ghé ngang một tiệm trái cây, chúng tôi ngạc nhiên khi lần đầu tiên thấy quả chà là tươi, trông giống chùm boong boong lắm cơ, các bạn ạ. Và không để mất cơ hội ngàn năm một thuở, chúng tôi ghi lại vài kỷ niệm với chị chủ tiệm trái cây. Tiệm bán áo dài, tiệm bán CD cũng được ghi lại trong máy hình để khoe với các bạn.

Về nhà, nghỉ mệt, Hạnh đi ăn cơm khách , tôi về nhà chuẩn bị đồ để tối cùng overnight với các bạn. Hẹn nhau ở tiệm hủ tiếu Nam vang, chúng tôi cùng ăn, uống trà nóng và nhậu xíu quách.
Nhiều nụ cười làm dầy thêm trang sách kỷ niệm của TV69.

Buổi tối ở nhà Hồng Phúc là một buổi tối khó quên trong đời. Chúng tôi cùng xem " Ngọc trong tim" để thấy mình hạnh phúc và may mắn hơn nhiều người khác, vì thế chúng tôi tự nhủ phải dẹp bớt sân , si, hờn giận...yêu thương mọi người nhiều hơn. Chờ mãi, đến nửa đêm Hạnh mới về, thì ra bạn được mời đi nghe nhạc ở Lạc Cầm, với tiếng hát Lệ Thu, người ca sĩ mà bạn ái mộ.
Hồng Phúc nhường phòng ngủ cho các bạn ở xa, bạn và PLan ngủ ngoài phòng khách, cuối cùng PLan dành được Oanh. Hai đứa với hai cái túi ngủ nằm êm ái trên bộ salon của H.Phúc. Đêm đó, PLan được thưởng thức những cung bậc trầm bổng của một bản hòa tấu, mải thưởng thức, quên cả ngủ....mãi gần 2 giờ sáng mới tìm vào cõi mộng...

Buổi sáng gặp nhau với những tiếng chào, những lời hỏi thăm, chủ nhà Hồng Phúc lúc nào cũng chu đáo, một chảo bánh chưng chiên, những tách cafe nóng làm chúng tôi thân thiết hơn.
Cám ơn Hồng Phúc nhiều lắm.
Các bạn TV69 nếu ghé OC mà không đến nhà Hồng Phúc thì cuộc đi chơi của bạn sẽ chưa trọn vẹn đâu.
 Sau đó, chúng tôi chuẩn bị cho buổi họp mặt để kỷ niệm 50 năm gặp nhau ở sân trường, trong lớp học dưới mái trường Trưng Vương thân yêu.
Hồi đó, chúng tôi, ai cũng thơ ngây và hồn nhiên, trong sáng, thật đáng yêu.

Lớp Đệ Thất P1

Lớp Đệ Thất P2
Tôi về nhà, thay quần áo , chờ Hưng ,hai đứa chúng tôi cùng đến nhà hàng Royal Banquet để họp mặt với các bạn. Chúng tôi lại có duyên cùng chụp hình chung để mươi, mười năm nữa, khi giở lại xem , tự khen mình, hồi đó mình cũng "đặng" lắm. Tân, cô bạn thân của Hưng trong những thời gian khó khăn nhất, một thân hữu của TV69 rất dễ thương .


Tối chủ nhật, chúng tôi hẹn hò nhau ở " Hà Nội phố", cùng ăn chả cá Thăng Long, nem rán cua bể, bánh tôm Cổ Ngư. Anh chủ tiệm niềm nở, hiếu khách, sẵn sàng chụp cho chúng tôi vài tấm hình lưu niệm.


Sáng thứ hai , Hạnh đã lên đường trở về New Mexico.
Chiều thứ hai , đi làm về, PLan ghé vào nhà Hồng Phúc, đã thấy bạn Mỹ đứng ở bếp chiên chiên, xào xào...Món ăn thiệt là hấp dẫn...bạn chuẩn bị món hủ tiếu xào dòn ....Oanh , Mỹ, Phượng ôn lại kỷ niệm thời tiểu học....hơn nửa thế kỷ rồi mà các bạn vẫn còn nhớ như in. Phục các bạn thật! Và chúng tôi đã có một bữa ăn ngon trong những hoài niệm về thời xa xưa của các bạn.

Hủ tiếu xào dòn của nhà hàng" Mỹ"

Chiều thứ ba , đi làm về lại dừng chân ở nhà H.Phúc , lại được ăn canh bún do Phúc nấu. Ngon tuyệt, bát canh bún đậm đà hơn vì tình bạn của TV69.
Sau đó TV69 làm điệu để chụp hình . Nhờ Oanh mà PLan dường như trẻ lại...Cám ơn Oanh nhé.
Ăn xong, PLan đưa Phượng về nhà Lan  , để sáng mai đưa bạn ra bến xe đò Hoàng để lên San Jose. Và PLan cũng có dịp chụp cho Phượng một tấm hình đáng nhớ " Kim Phượng, hôm nay và ngày xưa".



Cám ơn Oanh, Phượng, Hạnh, Hưng đã lặn lội từ khắp nơi về OC để TV69 OC có được những ngày vui, có được những tấm hình ghi lại bao kỷ niệm của bọn mình.

Các bạn già TV69, hãy tìm mọi cơ hội để gặp nhau. Cơ hội hiếm dần theo thời gian.
Họp mặt không chỉ để ăn uống, mà còn để tận dụng khoảng thời gian không còn lại bao nhiêu của chúng ta.

Xin mời các bạn đón xem  tập 2 " TV69 kỷ niệm 50 năm vào trường TV (1962-2012)", tập 2  vào những ngày kế tiếp.
Cám ơn sự theo dõi của các bạn.

Phương Lan tường trình từ thành phố Huntington Beach.

Friday, August 24, 2012

Trưng Vương 69 hội ngộ tại Paris

TRƯNG VƯƠNG 69 HỘI NGỘ tại PARIS


PARIS là thủ đô của nước Pháp, là kinh đô ánh sáng, là nơi mà TV 69 khi còn ngồi ở ghế của ngôi trường thân yêu thường ao ước một lần được đến nơi này qua những trang sách của quyển Mauger thời đó.

Thế mà TV 69 đã sinh sống ở đây và thành đạt trong cuộc sống, các bạn Minh Hiển, Ngọc Liễu là cư dân của Paris đó , các bạn ạ.
Như là một cơ duyên , bạn Việt Hải, từ Việt Nam cũng đến đây để thăm con gái , con rể và cháu ngoại đầu tiên của bạn.  Thật là vui và hạnh phúc!!!
Từ Holland, bạn Kim Dung cũng sang để họp mặt. Nhìn hình các bạn gửi, được trông thấy Viện Bảo tàng Louvres, Luxembourg, tháp Eiffel...cứ tưởng như mình cũng được đến đó.
TV 69 ở Pháp lại vui hơn khi được gặp Thu Mai , từ VN qua chơi. Các bạn ai cũng xinh tươi , hạnh  phúc khi ở bên nhau. TV69 đang ganh tỵ với các bạn đó.
PLan. 

TÂM TÌNH của VIỆT HẢI

Lan ơi, ngắm lại những hình ảnh mà Lan vừa post lên hồi  năm ngoái Hải ở Paris , ta lại thấy một trời kỷ niệm đang sống lại trong ta, với bao cảm xúc đang dâng trào. Ôi Paris yêu dấu mà ta ươợc biết đến qua cuốn Cour de langue Francais : Nhà thờ Notre Dame, Chateaux de Versaille, bảo tàng Louvres , sông Seine, vườn Luxembourg hay tưởng tượng đến Paris thật lãng mạn trong bài hát" Tiễn em"
Lên xe tiễn em đi
Chưa bao giờ buồn thế
Trời mùa đông Paris
Suốt đời là chia ly...
tưởng chừng sống trong mơ thôi , chứ chẳng dám mơ ước đặt chân đến .
Thế mà...mình đã đến được Paris, đến với tình thương gia đình ruột thịt, với tình cảm ấm áp bạn bè sau mấy chục năm gặp lại , đến với Chúa Mẹ ở nhà thờ
Lourdes và đến với Phật trong ngày Phật đản tại Paris. Ôi hạnh phúc nào bằng. Cám ơn Thượng Đế đã cho con được sống những ngày đẹp không thể quên trong đời, bởi vậy ngày về Việt Nam , tôi nghe nhớ thương dâng đầy, có những đêm nhớ về Paris mà " thao thức, trằn trọc từng đêm".
Ôi! Ngày rời Paris , tôi đã để quên con tim...

Việt Hải.

Tuesday, August 21, 2012

""Senior cat walk"

Thứ bảy tuần trước (08/04/12) , trời Orange county nóng khủng khiếp, vùng Fountain Valley lên đến 102 độ vào giữa trưa.
PLan và chị Vân ( chị của PLan, từ San Jose xuống thăm cô em) tà tà đến thăm bác hàng xóm ở VN. Ủa, đây là nhà của Xuân Dung mà...Tờ giấy ghi số phòng của bác lại để quên ở nhà.... thật là đoảng!!!!
Đã vậy , lại không nhớ số phòng của Xuân Dung, cell phone thì đã hết tiền, bèn cầu cứu cô Mỹ, thư ký văn phòng. Gõ cửa... bạn mình ra đón với bộ đầm mát mẻ, trông bạn mình mũm mĩm hơn vì uống thuốc, ngủ quá trời. Bạn mình niềm nở , căn phòng mát rượi ... thật thoải mái.

Hai chị em hẹn sẽ trở lại sau khi ghé thăm bác hàng xóm. Đúng số phòng  của bác hàng xóm, gõ cửa, bấm chuông bao lần, cánh cửa vẫn im lìm, không nhúc nhích... Tự nhủ.. đúng là không có duyên gặp nhau ...lững thững trở lại nhà X.Dung , thì nghe tiếng gọi..." Có phải cháu Lan không?"... Thì ra bác xuống nhà X.Dung đón hai chị em . Trái đất đúng là quá tròn....Té ra , bác và X.Dung đã biết nhau khi cùng tổ chức hội Tết cho bà con Việt Nam ở đây. Bao nhiêu kỷ niệm được gợi lại, tâm sự , chuyện trò , chụp hình với một niềm vui .
Chia tay bác ở khu G, hai chị em đi lòng vòng mãi mới đến được khu D, nơi X.Dung ở...

Biết nói gì đây với những chân tình mà bạn mình dành cho hai chị em, những chai nước lọc mát rượi làm tan đi những nóng nực của một trưa hè...Một bữa tiệc được dọn ra , một tô salad to, một dĩa gà nướng hấp dẫn, vài quả trứng luộc , nhiều mẩu bánh mì dòn tan... Ba chị em trò chuyện ... nghe bạn mình tâm tình , câu chuyện vui , buồn...hấp dẫn hai chị em...
Bỗng dưng Lan ta vớ được tờ tạp chí của Fountain Valley...Ủa, đúng là bạn mình đây mà, Xuân Dung cười hì hì..." Tớ đấy , tớ đang bước trên sàn cat walk của senior đấy". Bạn mình trông thanh lịch và phong độ thiệt!!!! Thế là không để mất cơ hội ngàn năm một thuở, bèn chụp ... và khoe với Trung Vương 62-69 nè.

Cuộc đời của bạn mình có thể viết thành một thiên tiểu thuyết với những thăng trầm của cuộc đời, với những niềm vui và nỗi đau tưởng chừng không vượt qua được... thế mà bạn mình vẫn đứng vững ( bây giờ thì phải dùng walker rồi vì cái đầu gối của bạn mình nhõng nhẽo với chủ của nó) , bạn mình vẫn tươi cười , yêu đời lạc quan , cũng có lúc buồn chán  ... Và đó chính là cuộc đời đấy các bạn ạ.
Trưng Vương 62-69  luôn bên cạnh X.Dung và luôn cầu nguyện cho bạn.
Bây giờ chúng ta cùng ngắm bạn mình trên sàn cat walk nhé.
Phương Lan

Monday, August 20, 2012

Chúc mừng sinh nhật của Thanh, Mai, Phương, Hòa, Hải

Thời gian trôi qua thật nhanh, như bóng câu qua cửa sổ...

Năm ngoái được xem hình sinh nhật của Thanh , Mai, Phương ở nhà Mai Phương ( Phú Mỹ Hưng).
Ba bạn ôm cái bánh to thiệt là to , cùng thổi nến, rồi được nghe các bạn hát karaoke . Vui thật là vui.

Lại được xem hình sinh nhật của Thu Hương ở nhà bạn , cũng vui lắm, hình như có bạn nào cầm chai rượu thì phải?

Sinh nhật của Hòa , Hải mới vui làm sao , ra tận Vũng tàu để mừng sinh nhật ....TV69 Sài gòn biết hưởng thụ cuộc sống quá.!

 Chúc mừng , chúc mừng TV69 SG sẽ còn nhiều buổi họp mặt nữa.
 Năm nay , cuộc họp mặt mừng sinh nhật của Thanh, Mai , Hương, Hòa và Hải lại càng vui hơn nhiều.

TV69 ở hải ngoại gửi đến 5 bạn những lời chúc tốt đẹp nhất
* mạnh khỏe
* yêu đời, yêu người
*an vui và hạnh phúc.
và thương tặng các bạn một bó hoa và một bánh sinh nhật nè:


Mời các bạn cùng xem một slide ghi lại những hình ảnh mừng sinh nhật của Ngọc Thanh, Thu Mai, Thu Hương, Khánh Hòa và Việt Hải.( Auguste 20, 2012)



Gởi các bạn hình chụp tại nhà Hòa nhân buổi họp mặt quý 3/2012 và mừng SN của 5 bạn ở Saigon (Thanh-Mai-Hương-Hòa-Hải) và SN của Mai Phương ở Mỹ. Mai Phương nhìn hình chụp bốc thăm nhận quà có nhớ ngày đầu tiên hội ngộ Phương với TV Saigon không?


THƯ GỬI BẠN CỦA TUI
Các bạn TV thân mến của tui,

Trước hết TV- SG xin cám ơn T Tịnh đã cho tụi này vừa ăn bánh kem mà cảm thấy lòng ấm cúng vì tình nghĩa, kế đó là cám ơn Ngọc Anh rất chu đáo tặng mỗi bạn 1 món quà, tụi này bốc thăm rất là vui, Hải được 1 cái bóp nhỏ để mỗi khi đi chợ. móc tiền ra là nhớ` Ngọc Anh, cám ơn P Lan đã gửi quà qua email bó hoa hồng rực rỡ và bánh kem rất đẹp. Sau đó là K Hưng có thấy tụi Hải trình diễn thời trang made in KH rất lộng lẫy và hoành tráng không? Cám ơn tất cả tấm lòng vàng của các bạn...

Tụi Hải vẫn ồn ào như cái chợ vỡ, ăn xong { kể menu cho Tịnh nhe: gỏi khô bò rất ngon do bàn tay vàng Ngọc Thanh làm, rồi Ban Chủ Nhiệm vốn rất chu đáo cho ăn bò bía và bánh mì bò kho ] chưa kể những thứ linh tinh các bạn khuyến mãi, nào là bánh gai, trứng gà ta bạn Thinh cất công mang từ Đơn Dương về cho các bạn , của 1 đồng, công 1 nén rất cảm động. Lâu lâu phe ta gặp nhau rất vui, ăn xong cả đám nằm lăn lộn trong phòng 8 đủ thứ từ tiếu lâm chay đến tiếu lâm mặn. Rất nhớ SN năm ngoái có Mai Phương họp mặt và hát karaoké trên căn nhà lộng gió rất thích.

Một số các bạn xem trang blog của chúng mình, mong trang blog ngày một nhiều bài phong phú và hay hơn...

Chúc sức khỏe và cám ơn tất cả các bạn...
Việt Hải

Sunday, August 19, 2012

Những cuộc hội ngộ của TV69 Orange county

NHỮNG CUỘC HỘI NGỘ của TRƯNG VƯƠNG 69 ORANGE COUNTY.

Hình như đã hơn 5 năm rồi từ ngày tôi gặp lại các bạn TV 69 tại vùng Orange county này mà sao tôi vẫn nhớ như in những phút giây hội ngộ đó.

Một buổi tối đẹp trời của tháng 5 năm 2007, chuông điện thoại reng và đầu dây bên kia là tiếng nói sang sảng của bạn Kim Phượng từ Vancouver. - Tao tìm mày lâu lắm rồi mà bây giờ mới thấy mày, mày trốn ở đâu mà kỹ thế!- Bạn đã cho tôi số điện thoại của các bạn  Thanh Bình, Hồng Hạnh, Mỹ, Oanh, Phúc B và Hồng Phúc.

Đúng là duyên  đến thật bất ngờ , bỗng dưng tôi có nhiều bạn để chuyện trò, tâm sự. Tôi được nghe giọng nói của từng bạn và biết được nhiều tin tức của các bạn tôi.

Một buổi trưa, trời nóng hơn 90 độ, tôi và ông xã của tôi được gặp lại Mỹ và Oanh tại tiêm buffet Great Wall ở thành phố Wesminster. Say sưa nghe Mỹ kể về những ngày bạn đặt chân lên đất nước Hoa kỳ mà phục bạn sát đất. Nghe Oanh kể về cuộc gặp gỡ của các bạn và một đêm không ngủ tại nhà bạn ở thành phố Orange mà thấy vui.

Phải chăng nhờ  duyên kỳ ngộ mà tôi được gặp lại Phúc B. Tôi và ông xã đến nhà bạn ở Huntington Beach thăm Mẹ của bạn, chụp vài tấm hình kỷ niệm rồi được anh Khoa( ông xã của Phúc) đến Đà  lạt Bistro để hàn huyên sau bao năm mất liên lạc. Câu chuyện cứ kéo dài ...hai ông  có lẽ hạp chuyện nhau nên cứ kẻ xướng , người họa..Còn hai đứa tôi cũng già chuyện không kém...Trời đã 
khuya lắm , chúng tôi mới chịu chia tay. 

Sau đó chúng tôi cùng đến chung vui với Oanh trong ngày đám cưới của con trai bạn .
Lần này , tôi được gặp lại Hồng Hạnh ( New Mexico ) và Hồng Phúc.
Lại thêm một niềm vui trong cuộc sống của tôi.

Bạn tên Hồng Phúc , bởi vậy bạn đã mang thêm nhiều hạnh phúc đến với TV 69 OC của chúng tôi.
Chúng tôi lại được gặp lại bạn Phúc A sau gần 40 năm xa cách. Đà Lạt Bistro là nơi chúng tôi gặp gỡ nhau. Dân số của TV OC lúc ấy chỉ có Mỹ, Phúc B, Hồng Phúc , Oanh và PLan, thế nhưng những câu chuyện cứ kéo dài , ai cũng tranh nhau hỏi han, tranh nhau nói , tranh nhau cười, ồn ào cả một góc của tiệm. Cô chủ nho nhỏ, xinh xinh rất dễ thương. Tam Phúc cô nương , mỗi người một vẻ , mười phân vẹn mười...

Những cuộc hội ngộ với các bạn Trưng Vương sau nhiều năm không gặp đã để lại trong tôi nhiều cảm xúc. Cám ơn các bạn , cám ơn tình bạn của chúng ta.
PLan .




VIẾT VỀ BẠN TÔI

VIẾT VỀ BẠN TÔI

" Bạn cũ quý hồ như rượu cũ
   Càng ủ lâu ngày lại càng ngon
   Chén mừng nâng biết bao cho đủ
   Chuyện xưa kể mãi cũng vẫn còn"
                 ( Cao Ngọc Cường, người bạn thời ĐHSP)

Kể từ ngày rời xa mái trường TV thân yêu, bước vào ngưỡng cửa Đại học Văn Khoa, chúng tôi , Kim Dung, Việt Hải, Lan Phương vẫn gặp nhau nơi giảng đường Văn Khoa..cùng nghe giảng , cùng thi nhau chạy lên phòng học khác để dành hàng ghế đầu để say sưa nghe Thầy giảng những tác phẩm văn học, cùng trốn học xuống căng tin tán dóc ...
Còn nhớ lúc ấy , Việt Hải nói - mặc áo đầm mà bò trên bàn viết chữ Hán thì chán quá- thế là bạn bỏ sang trường Luật, còn tôi thì môn nào cùng ương ương , dở dở , bèn ở lại học Cử nhân Việt Hán , sau này tôi lại rất thích tìm hiểu về văn học cổ của cha ông thời xưa.

Tôi còn nhớ rõ có một ngày , bạn Đặng Oanh lái chiếc xe Toyota màu trắng ghé đón tôi đến nhà Mỹ Dung để học làm bánh Trung thu, trên xe đã có Kim Phượng ( Vancouver)và Nga(Oakland).

Tôi còn nhớ ngày ba đứa chúng tôi Hồng Hạnh, Vũ thị Nga và tôi làm phù dâu cho bạn Kim Phượng vào năm 1972 ( hồi đó ba đứa chúng tôi vẫn còn đi học, cho nên cũng hơi hơi sợ bị mất duyên !!! )

Tôi còn nhớ những buổi chiều , bạn Kim Oanh ( Oanh bờm ) đi đâu về , ghé nhà tôi, hai đứa ngồi bệt trước thềm nhà nói chuyên trên trời , dưới đất...mãi đến tối mới chịu đạp xe về nhà. Thỉnh thoảng có cả bạn Kim Chi ( Chi lòng tong, hiện đang sống ở Đức).

 Năm 1974,   TV69 có họp mặt ở nhà bạn Kim Oanh, lớp Đệ Nhất AP 1 tham dự đông  lắm, tôi lại không có mặt, tôi không nhớ mình đi đâu, có lẽ đang bận hẹn hò gì đó...thật là xấu hổ. Nghe kể, bạn Kim Oanh ( chủ nhà) và Thu Huyền đang bận rửa chén ở dưới bếp nên không có mặt trong hình.


Hàng ngồi T-P: Kim Phượng, Oanh, Xuân Dung, Trại Hoa, Kim Chi, Minh Hải, Chi Mai.
Hàng đứng T-P: Kim Anh, Nguyễn t Thanh Mai, Lan Phương, Nga, Phạm t Hòa, Minh
Hiển, K.Thinh, Hồng Hạnh, Khánh Hòa, (?) , Phúc B, Phạm K.Dung, Nguyễn thị Oanh, Hồi.
Tôi còn nhớ có những ngày tôi chạy qua nhà xuất bản Tao Đàn của ba K.Thinh để xin sách giáo khoa cho các bạn lớp Việt Hán của tôi đi thực tập tại các trường Trung học.
Tôi vẫn không quên những bổi chiều cùng ngồi uống cafe ở quán Chiêu cùng Kim Dung và anh Hoàng. Ngày đó, tôi thường mặc áo dài đỏ, nên các bạn gọi tôi là " Lan áo đỏ".

Tôi thường gặp Lan Phương vì hai đứa tôi cùng học chung dưới mái trường Đại học Sư Phạm.
Ngày bạn tốt nghiệp ( 1974), mũ áo xênh xang, tôi cùng chung vui với bạn.




 Những ngày cuối tháng 4, bạn mời tôi đến chung vui với hạnh phúc của bạn .
Rồi thời gian qua đi , qua đi....

Tôi vẫn gặp K.Anh để bạn xem tử vi...bao giờ thì mình lên xe hoa và người đứng cạnh mình là ai? Tôi còn nhớ K.Anh nói - hai đứa mình tuổi Canh Dần mà lấy tuổi Dậu là hạp vô cùng...Trời ạ, tìm đâu ra các chàng tuổi Ất Dậu vào thời buổi này, những ngày khó khăn của đất nước...
Tôi còn nhớ một ngày, Kim Anh dẫn cô con gái nhỏ bé tên Trâm đến nhà tôi chơi...Rồi lại một ngày khác, K.Anh từ giã tôi để sang Mỹ..
Tôi nhớ có một ngày, tôi nhận được vài dòng chữ trên mảnh giấy nhỏ của Kim Anh " ...tao gửi $30 , mày mời các bạn đến họp mặt nhau cho vui nhe"... Biết diễn tả thế nào với những chân tình của bạn..
Thế là...một ngày đẹp trời...chúng tôi tụ họp ở nhà K.Thinh bên một nồi bún bò thật hấp dẫn  , với rổ rau to tướng, với tiếng cười , tiếng nói của các bạn K.Thinh, Việt Hải, Thu Mai , Lan Phương , Vĩnh ( đóng vai cụ Lý toét, học lớp Đệ Nhất A 1) và tôi. Một buổi họp mặt đáng nhớ, chỉ tiếc rằng lúc đó không ai có máy chụp hình để ghi lại những thời khắc quý giá đó.

Tôi còn nhớ một ngày đi chợ Đa Kao , gặp lại Kim Hưng , mới biết là bạn đã lập gia đình và cùng ông xã ở đường Tự Đức, gần trường Đa kao , tôi đã học ở đó thời tiểu học. Những buổi tối cúp điện, tôi lại cuốc bộ đến nhà bạn...Chuyện xưa được ôn lại ...với bao kỷ niệm vui buồn...
Và như là một duyên kỳ ngộ, chúng tôi lại liên lạc được với nhau khi Hưng đi chợ gặp và nhận ra chị Vân của tôi ở San Jose...Và chúng tôi thân thiết nhau , là những bạn già của nhau

Tôi nhớ có những lần đến nhà Việt Hải... để đưa bạn đến nơi hẹn...Ôi, những ngày đó mới dễ thương làm sao ! Tôi và Việt Hải cùng tâm tình về những mối tình thuở học trò .
Có một ngày , tôi đạp xe đến thăm bạn và được bạn mời ăn cơm, rau muống luộc và trứng tráng. Bữa cơm đạm bạc mà sao chúng tôi thấy ngon vô cùng, bây giờ dù có ăn những món ngon hơn nhiều , nhưng làm sao có thể tìm lại được những giây phút hạnh phúc của tình bạn lúc bấy giờ.

Ngày vui của tôi, Việt Hải là người bạn TV duy nhất đã đến chung vui với tôi. Ngày tôi chuẩn bị sang Mỹ đoàn tụ với chàng, cũng Việt Hải đã mua hộp kem Foremost đến đãi tôi. Cám ơn chân tình của bạn.
Tôi lại nhớ , một ngày gặp V.Hải tại trường Marie Curie , nơi tôi đang dạy. Bạn cười , đùa- không ngờ PLan lại là cô giáo- Nhớ lại ngày còn ngồi bên nhau ở lớp Đệ Nhất , hai đứa tôi ham chơi hơn ham học, cứ bị K.Anh mắng- chúng mày không chịu học gì cả, coi chừng bị rớt đấy- thế mà hai đứa chúng tôi vẫn có bằng Tú Tài 2 như các bạn khác. Thế mới tài!!!
Tôi còn nhớ một ngày về thăm trường Trưng Vương yêu dấu , tôi lại gặp Hải và Thu Hương.
Lúc ấy , ba đứa chúng tôi vẫn còn trẻ và xinh tươi lắm ...hi..hi..hi...


Tôi nhớ có ngày tôi thả dốc qua cầu Trương Minh Giảng, ghé thăm Kim Dung và mẹ của bạn. Chúng tôi hay ngồi ngoài sân trên bệ xi măng của máy nước trò chuyện.

Tôi vẫn thường gặp K.Thinh, bạn đã có gia đình và hai cháu , bé Ti và cu Hưng. Rồi một ngày đẹp trời của năm 1980, từ trường ở Hóc Môn , tôi được chuyển về dạy ở Marie Curie  , tôi lại gặp Thinh ở đó, chúng tôi thành đồng nghiệp và cùng chia xẻ những vui buồn của cuộc sống.  Chúng tôi đã có những chuyến đi chơi chung với trường và kỷ niệm của chúng tôi ngày càng nhiều.


Tôi vẫn không quên những ngày cùng Lan Phương đi ăn kem ở góc đường Phan Đình Phùng để nghe Phương nhỏ to tâm sự. Tôi còn nhớ như in một ngày đi dạy học về , ghé chơi với Lan Phương, thì được biết Phương cùng con gái về thăm quê chồng. Vài tháng sau, nhận được thư của bạn từ nước Đức gửi về. Những câu hỏi về một ngày bạn rủ tôi vào chùa Vĩnh Nghiêm chụp hình đã có câu giài đáp.


Bao nhiêu kỷ niệm cứ lần lượt hiện ra trong tâm trí tôi rõ mồm một như mới xảy ra ngày hôm qua.
Những kỷ niệm êm đềm đó luôn ở một góc nào đó trong trái tim bé nhỏ của tôi. Tôi rất hạnh phúc khi nhớ về những kỷ niệm đó. Cám ơn các bạn của tôi , cuộc sống của tôi phong phú hơn khi có các bạn.

Chúng ta không thể tắm hai lần trên cùng một giòng sông , phải không các bạn?

" Cám ơn bạn hữu ngày gặp lại
   Chẳng hẹn dòng đời cứ thế trôi
   Như gió như mây lang thang mãi
   Trái đất vẫn tròn , lại gặp thôi"
                              ( CNC)

Phương Lan - Aug 19,2012

Thursday, August 16, 2012

THẬP MỤC NGƯU ĐỒ

THẬP MỤC NGƯU ĐỒ
Thập mục ngưu đồ (zh. 十牧牛圖, ja. jūgyū-no-zu) là mười bức tranh chăn trâu nổi tiếng trong Thiền tông, tương ứng với quá trình hành đạo của một người phát nguyện đạt Giác ngộ.
Mười bức tranh này có thể xem là biểu hiện cô đọng nhất, trình bày tinh hoa của Phật giáo Đại thừa.

1. Tìm trâu
2. Thấy dấu
3. Thấy trâu
4. Bắt trâu
5. Chăn trâu
6. Cưỡi trâu về nhà
7. Quên trâu còn người
8. Người, trâu đều quên
9. Trở về nguồn cội
10. Thõng tay vào chợ


 Tìm trâu

尋牛
Chú mục đồng đi tìm trâu (tranh 1). Tìm ở đâu ? Đâu cũng là hoang vu,
 là rừng rậm, là nẻo dọc đường ngang, chỉ có tiếng ve kêu rộn rã đầu cành
① 尋牛
茫茫撥草去追尋。
水闊山遙路更深。
力盡神疲無處覓。
但聞風樹晩蟬吟。
Tầm ngưu
Mang mang bát thảo khứ truy tầm
Thuỷ khoát sơn dao lộ cánh thâm
Lực tận thần bì vô xứ mịch
Đãn văn phong thụ vãn thiền ngâm
Nao nao vạch cỏ kiếm tìm trâu
Núi thẳm đường xa nước lại sâu
Kiệt sức mệt nhoài tìm chẳng thấy
Chỉ nghe réo rắt giọng ve sầu.

 Thấy dấu


見跡
② 見跡
水邊林下跡偏多。
芳草離披見也麼。
縱是深山更深處。
遼天鼻孔怎藏他。
Kiến tích
Thuỷ biên lâm hạ tích thiên đa
Phương thảo li phi kiến dã ma
Túng thị thâm sơn cánh thâm xứ
Liêu thiên tị khổng chẩm tàng tha
Ven rừng bến nước dấu liên hồi
Vạch cỏ ruồng cây thấy được thôi
Ví phải non sâu lại sâu thẳm
Ngất trời lỗ mũi hiện ra rồi.

 Thấy trâu


見牛
Rồi chú thấy dấu chân trâu (tranh 2), thấy thân trâu (tranh 3).
 Thì ra trâu có trốn đâu, tại chú không thấy đó thôi. Trâu vẫn
đứng đó một mình, tự thuở nào, đôi sừng lẫm liệt, mũi đụng mây
 xanh.
③ 見牛
黄鶯枝上一聲聲。
日暖風和岸柳青。
只此更無廻避處。
森森頭角畫難成。
Kiến ngưu
Hoàng oanh chi thượng nhất thanh thanh
Nhật noãn phong hoà ngạn liễu thanh
Chỉ thử cánh vô hồi tị xứ
Sâm sâm đầu giác hoạch nan thành
Hoàng anh cất tiếng hót trên cành
Nắng ấm gió hoà bờ liễu xanh
Chỉ thế không nơi xoay trở lại
Đầu sừng rành rõ vẽ khôn thành

 Bắt trâu


得牛
Rồi chú chụp lấy trâu (tranh 4), rồi xỏ mũi, cột cổ, đập đánh,
canh chừng không rời mắt, quyết dõng mãnh để mà chiến thắng.
④ 得牛
竭盡神通獲得渠,
心强力壯卒難除。
有時才到高原上,
又入煙雲深處居。
Đắc ngưu
Kiệt tận thần thông hoạch đắc cừ
Tâm cường lực tráng tốt nan trừ
Hữu thời tài đáo cao nguyên thượng
Hựu nhập yên vân thâm xứ cư
Dùng hết thần công bắt được y
Tâm hùng sức mạnh khó khăn ghì
Có khi vừa hướng cao nguyên tiến
Lại xuống khói mây mãi nằm ì

 Chăn trâu


牧牛
Lần lần trâu thuần tánh ngoan ngoãn theo chú như bóng theo hình (tranh 5).
⑤ 牧牛
鞭索時時不離身。
恐伊縱歩惹埃塵。
相將牧得純和也。
羈鎖無拘自逐人。
Mục ngưu
Tiên sách thời thời bất li thân
Khủng y túng bộ nhạ ai trần
Tướng tương mục đắc thuần hoà dã
Ki toả vô câu tự trục nhân
Nắm chặt dây roi chẳng lìa thân
Ngại y chạy sổng vào bụi trần
Chăm chăm chăn dữ thuần hoà dã
Dây mũi buông rồi vẫn theo gần

 Cưỡi trâu về nhà


騎牛歸家
Rồi chú cưỡi trâu về nhà, miệng thổi sáo, hát líu lo, lòng vui không nói được (tranh 6: kỵ ngưu quy gia).
*
Cưỡi trâu về nhà là cưỡi tâm về chỗ ban sơ.*

Người ta đi tìm tâm vì trong đôi giây phút khác thường nào đó, người ta đâm ngờ bản thân mình, cũng như ngờ những điều mắt thấy tai nghe. Có nghi mới có tìm. Có tìm ắt gặp dấu. Gặp dấu trong kinh sách, và nhất là trong những phút trống trải, cảnh vắng, đêm tàn, trí óc nhẹ suy tư, con người bỗng dưng như đối diện với chính mình trong một niềm đau thương và kỳ thú khó nói.

Thế là bắt được dấu, con người phăng mối đi tìm tâm. Đó là giai đoạn ngoại cầu. Ngoại cầu là “khiến Phật đi tìm Phật, sai tâm đi bắt tâm” (Hy Vận). Tâm ở đâu mà bắt ? Thử coi: lần lượt qua sáu bức họa, ta thấy khoảng cách giữa trâu và người chăn trâu cứ thâu ngắn lại mãi cho đến rốt cuộc người chăn trâu ngồi hẳn trên lưng trâu, trâu với người nhập làm một. Vậy nên hỏi rằng tâm ở đâu chẳng khác nào hỏi trâu ở đâu trong khi chính ta đang cưỡi trên lưng trâu. Ta đã đuổi bắt tâm khắp đó đây, rốt cuộc mới nhận ra rằng târn ở nơi ta; ta chỉ cần dừng bước lại là nó hiện liền trước mắt, và sự vật hiện nguyên hình trong ánh sáng mới lạ.

Dừng bước lại: ai ngờ đâu cái việc làm hết sức là vô vi ấy lại có một thần lực nhiệm mầu có thể thay đổi cả cuộc diện của một kiếp người, cả một lớp người. Nếu thỉnh thoảng loài người chúng ta biết dừng chân lại vài phút, ngồi im một chỗ vài phút - vài phút thôi - thì khuôn mặt của thế gian này chắc không đến đỗi quá nhăn nhíu như ngày nay.


⑥ 騎牛歸家
騎牛沫汁欲還家。
霞笛聲聲送晩霞。    
一拍一歌無限意。
知音何必鼓唇牙。   
Kị ngưu quy gia
Kị ngưu mạt trấp dục hoàn gia
Hà địch thanh thanh tống vãn hà
Nhất phách nhất ca vô hạn ý
Tri âm hà tất cổ thần nha
Cưỡi trâu thong thả trở về nhà
Tiếng sáo vi vu tiễn vãn hà
Một nhịp một ca vô hạn ý
Tri âm nào phải động môi à

 Quên trâu còn người


忘牛存人
Thấy tâm không thật thì tâm dứt: trâu quên (tranh 7: vong ngưu tồn nhơn).
⑦ 忘牛存人
騎牛已得到家山。
牛也空兮人也閑。
紅日三竿猶作夢。
鞭繩空頓草堂間。
Vong ngưu tồn nhân
Kị ngưu dĩ đắc đáo gia san
Ngưu dã không hề nhân dã nhàn
Hồng nhật tam can do tác mộng
Tiên thằng không đốn thảo đường gian
Cưỡi trâu về thẳng đến gia san
Trâu đã không rồi người cũng nhàn
Mặt nhật ba sào vẫn say mộng
Dây roi dẹp bỏ bên cạnh sàng

 Người, trâu đều quên


人牛俱忘
Thấy người không thật thì người quên nốt (tranh 8: nhơn ngưu câu vong).

Người và trâu đều quên, thì tự lòng đất dõng mãnh vọt lên mặt trời huệ, tượng trưng bằng cái vòng tròn Viên Giác (tranh 8). Đó là Tâm vô Tâm. “Biết cái tâm là không tâm, ấy là hiểu suốt đạo Phật”.
⑧ 人牛俱忘
鞭索人牛盡屬空。
碧天遼闊信難通。
紅爐焰上爭容雪。
到此方能合祖宗。
Nhân ngưu câu vong
Tiên sách nhân ngưu tận thuộc không
Bích thiên liêu khoát tín nan thông
Hồng lô diễm thượng tranh dung tuyết
Đáo thử phương năng hợp tổ tông
Roi gậy, người trâu thảy đều không
Trời xanh thăm thẳm tin chẳng thông
Lò hồng rừng rực nào dung tuyết
Đến đó mới hay hiệp Tổ Tông

 Trở về nguồn cội


返本還源
Trở về là trở về với trời đất, với muôn sinh, với nguồn sống vô tận ở
trong ta và ở ngoài ta, trở về để, như mọi người, “thấy núi chỉ là núi,
 thấy nước chỉ là nước”.

* Trở về với trời đất - Trở về với trời đất với Pháp giới: đó là ý nghĩa
 của bức họa số 9, đề “Phản bổn hoàn nguyên”, và vẽ cảnh lá rụng về cội, nước chảy về nguồn.

Từ đời thuở nào, con người vốn là thanh tịnh, vốn là không, nên Thiền
dạy khỏi phải làm gì hết, chỉ cần thấy tánh là được trở về để mà nhập cuộc.

Nhập cuộc là nhập vào cái trật tự tự nhiên, không thỉ không chung của trời đất.

Trong trật tự ấy, chúng sanh là một pháp vô tâm nên vô sự. Viên sỏi bên
đường là một pháp vô sự nên vô vi. Muôn pháp đều vô vi mà bình đẳng nhau trong Pháp giới vô ngại: nước chảy, hoa trôi, trăng lên, gió mát.
 Muôn vật đều vô ngại nên tự tại, không phải tự tại ở Niết Bàn, không phải tự tại trong phiền não mà tự tại trong KHÔNG: Niết Bàn và phiền não chỉ là trò ảo thuật của tâm. Trong trạng thái KHÔNG ấy, những danh từ thánh phàm phải trái, tỉnh mê, đều mất nghĩa: tất cả đều là đại đồng, ứng hóa từ một giác tánh, nên
Nhứt thiết không Niết Bàn
Không có Niết Bàn Phật
Không có Phật Niết Bàn
(Lăng Già)

TẤT CẢ là MỘT. MỘT là TẤT CẢ.

Một hột bụi chứa đủ ba ngàn thế giới. Ba ngàn thế giới là một hột bụi: đều là KHÔNG.
“Có thì có tự mảy may,
"Không thì cả thế gian này cũng không.
“Nhìn xem bóng nguyệt giòng sông
"Ai hay không có có không là vầy.
(Huyền Quang tôn giả)
Đó là cái thấy của hàng bồ tát “quán tự tại”, nghĩa là quán đến chỗ
cùng tột và tuyệt đối của sự vật.

Trở về với thế tục - Dưới lớp áo của thế tục, đạo sĩ trộn lẫn vào cát bụi của tình đời.
 Vả, cát bụi không thấy là bợn dơ nữa, mà chỉ còn là một diệu dụng, như hằng sa diệu dụng khác,
 của Giác Tánh Bồ Đề. Đạo sĩ không phải là Phật, là Bồ Tát, mà chỉ là một người thường, rất thường, một người vô tâm vô sự, vô tích sự, một người không là gì hết, một “vô vị chơn nhơn”
“vào rừng không khua lá
“vào nước không quậy sóng

(nhập lâm bất động thảo
nhập thủy bất lập ba)

Trở về với thế tục là trở về với cái tâm bình thường. Thiền dạy: “Bình thường tâm thị đạo”. Quốc sư Phù Vân đời nhà Trần nói :

“Lấy cái muốn của thiên hạ làm cái muốn của mình.
“Lấy cái tâm của thiên hạ làm cái tâm của mìn
h.

Cái muốn ấy chính là cái muốn mà đức Khổng Tử phải chờ đến bảy mươi tuổi mới dám muốn, sau khi chứng lý "vô ngã” :
“Thất thập nhi tòng tâm sở dục, bất du củ”
(bảy mươi thì tùy lòng muốn mà vẫn không ra ngoài phép tắc)

Chứng được đạo lý ấy thì làm gì cũng hiệp đạo, “không theo không lìa, không dừng không dính, tung hoành tự tại, đâu cũng là đạo tràng” pháp nào cũng là Phật pháp, đi đứng nằm ngồi cũng là Phật pháp, chém rắn giết mèo cũng là Phật pháp, đói ăn khát uống cũng là Phật pháp.
 Cho nên Tổ Huệ Trung Trần Quốc Tảng mới ung dung ngồi ăn thịt cá, khiến bà em là hoàng hậu Khâm Từ lấy làm lạ hỏi :
Anh đi tu mà lại ăn cá thịt sao thành Phật được?

Ngài cười đáp :
__Phật là Phật, anh là anh. Anh chẳng cần làm ra Phật, cũng như Phật chẳng cần làm ra anh. Hoàng hậu chẳng nghe Cổ Đức nói: “Văn Thù là Văn Thù, mà giải thoát là giải thoát” đó ư ?

⑨ 返本還源
返本還源已費功,
爭如直下若盲聾。
庵中不見庵前物,
水自茫茫花自紅。
Phản bản hoàn nguyên
Phản bản hoàn nguyên dĩ phí công
Tranh như trực hạ nhược manh lung
Am trung bất kiến am tiền vật
Thuỷ tự mang mang hoa tự hồng
Phản bản hoàn nguyên đã phí công
Đâu bằng thẳng đó tợ mù câm
Trong am chẳng thấy ngoài vật khác
Nước tự mênh mông hoa tự hồng

 Thõng tay vào chợ


入廛垂手
Cho nên vị sư trong THẬP MỤC NGƯU ĐỒ thõng tay đi vào chợ, tay ôm bầu nước, tay chống gậy tre, đánh bạn với bợm nhậu và phường thọc huyết heo - "tụi nó và thầy đều là Phật cả mà" ( tranh 10). Đó là vô trụ Niết bàn.
⑩ 入廛垂手
露胸跣足入鄽來,
抹土涂灰笑滿腮.
不用神仙真秘訣,
直教枯木放花開。
Nhập triền thuỳ thủ
Lộ hung tiển túc nhập triền lai
Mạt thổ đồ khôi tiếu mãn tai
Bất dụng thần tiên chân bí quyết
Trực giáo khô mộc phóng hoa khai
Chân trần bày ngực thẳng vào thành
Tô đất trét bùn nụ cười thanh
Bí quyết thần tiên đâu cần đến
Cây khô cũng khiến nở hoa lành

Lúc còn trụ tại Quy Sơn, Thiền sư Trường Khánh Đại An dạy chúng: "... Sở dĩ, Đại An này ở tại Quy Sơn ba mươi năm, ăn cơm Quy Sơn, đại tiện Quy Sơn mà không học thiền Quy Sơn, chỉ coi chừng con trâu. Nếu nó lạc đường hay vào trong cỏ liền lôi nó lại. Nếu nó ăn lúa mạ của người liền đánh đập điều phục nó… Bây giờ nó đã trở thành con trâu trắng đứng trước mặt, trọn ngày hiện sờ sờ đuổi cũng chẳng đi...".
Mã Tổ hỏi đệ tử mình là Thạch Củng Huệ Tạng: "Làm việc gì?" Thạch Củng thưa: "Chăn trâu." Tổ hỏi: "Làm sao chăn?" Thạch Củng đáp: "Một khi vào cỏ thì nắm mũi kéo lại." Tổ nghe bảo: "Con thật là khéo chăn trâu."

KẾT LUẬN
Để gom hết yếu lý chung của 10 bức tranh trâu, chúng tôi xin chép lại bài kệ sau đây thay lời kết luận:
                                     Tầm ngưu tu phóng tích
                                     Học đạo quý vô tâm
                                     Tích tại, ngưu hoàn tại
                                     Vô tâm đạo dị tầm
                    
                                     Tìm trâu cần phăng dấu
                                     Học đạo cốt vô tâm
                                     Dấu đâu thì trâu đó
                                     Vô tâm đạo dễ tầm.

( Trích trong Bách khoa toàn thư Wikipedia)  - Phương Lan sưu tầm.