(Tặng các bạn Trưng Vương của tôi)
Thuở ấy, chúng mình chớm đôi mươi
Đôi mắt trong veo-môi-hoa cười
Tâm hồn trong sáng như giấy trắng
Chưa biết đắng cay trên đường đời
Cuộc sống cuốn mỗi người mỗi nơi
Chua, chát, mặn, nồng...đẫm vành môi
Ngoảnh đi tuyết đã rơi trên tóc
Một thuở thanh xuân đã xa rồi
Chúng mình giờ đã quá sáu mươi
Thời gian khắc vết lên mắt môi
Cuộc đời trải nghiệm nhiều hương vị
Vô thường rồi cũng một kiếp người
Vậy hãy cùng vui lúc được vui
Yêu thương lúc còn được nói cười
Nhắm mắt, xuôi tay ai biết trước
Lệ rơi tiếc nuối cũng muộn rồi.
Đỗ Lệ Nga ( Tháng 6-7/2011)
Giây phút tương phùng
Hội ngộ sau non nửa thế kỷ
Phút tương phùng - thảng thốt nhìn nhau
Tuổi thanh xuân ngày cũ nay đâu?
Những cô gái má hồng môi đỏ
Mắt long lanh, Trưng Vương một thuở
Trắng tinh khôi, tà áo học trò
Dẫu thời gian khắc nghiệt xóa nhòa
Ta vẫn nhận ra nhau qua giọng nói
Qua đôi nét chân dung còn sót lại
Cùng ồn ào nghịch ngợm trêu nhau
Cùng miên man ký ức thuở nào
Cùng trẻ lại như ngày xưa ấy
Trên dưới tuổi sáu mươi rồi đấy
Thoắt hóa thành mười tám, đôi mươi
Mừng cho nhau thành đạt cả rồi
Nghẹn ngào quá nỗi vui tương ngộ
Bạn cùng tôi đêm nay khó ngủ
Bởi một trời thương nhớ Trưng Vương
Đỗ Lệ Nga (tháng 3 năm 2011)
Kỷ niệm buổi họp mặt chiều chủ nhật 02/27/2011 tại nhà K.Hòa ( Thanh Đa)
XEM ĐĨA DVD
Tặng các bạn học của tôi niên khóa 1962-1969
ban Pháp văn trường nữ Trung học Trưng Vương ( Sài gòn)
Có bạn tôi nhớ tên nhưng quên mặt
Có bạn tôi nhớ mặt lại quên tên
Thời gian trôi mỗi tuổi mỗi già thêm
Lòng nhớ lắm những tháng ngày áo trắng
Những cô gái Trưng Vương- má hồng môi thắm
Mắt trong veo chưa lấm chút bụi đời
Hơn 40 năm trí nhớ kém rổi
Thời gian khắc vết hằn lên đôi mắt
Tuyết rơi trên mái tóc xanh xưa
Tìm được nhau quả duyên đến bất ngờ
Bạn cùng tôi hãy kết dây thân ái
Dù chưa biết đến bao giờ gặp lại
Để ngày xưa tiếp nối những ngày sau.
( Cám ơn bạn Phương Lan đã thực hiện đĩa DVD
" Trưng Vương, một thời để nhớ")
Đỗ Lệ Nga (03/25/2011)
XƯA và NAY
Mười một , mười hai , tuổi mười ba
Ngây thơ bé nhỏ tựa nụ hoa
Sáng trong, thuần khiết như sương sớm
Chỉ biết học hành và hát ca
Áo trắng thướt tha bảy năm trời
Thầy cô , trường lớp , bạn cùng tôi
Biết bao yêu mến...bao kỷ niệm
Nhắc nhớ...tim rung...nỗi bồi hồi...
Hội ngộ sau hơn bốn mươi năm
Tuổi xuân đã tít mù xa xăm
Bạn này - bà nội , bà kia - ngoại
Ấy vậy, nhìn chung vẫn trẻ măng
Tranh nhau kể lể, tranh nhau cười
Cùng ôn ngày cũ bao tươi vui
Khoảnh khắc bên nhau - dài bỗng ngắn
Chia tay lại muốn gặp nữa rồi
Đỗ Lệ Nga (04/07/2011)
HÈ TIỄN BIỆT
Trường Trưng Vương với những mùa phượng tím
Có những người con gái giã trường yêu
Guốc âm vang nghe kỷ niệm rất nhiều
Hồn thơ thẩn như ngày hoa chợt vỡ
Đây sân trường sỏi len với cỏ dại
Mà chúng mình tay nắm dạo quanh sân
Nghĩ đến mùa hè , rồi thấy phân vân
Khi gặp lại có còn thân nhau mãi
Đây cửa sổ nhìn sang vườn Bách thảo
Lối đi nào áo trắng cả trời sương
Những sáng mơ, chân vội vã đến trường
Ngày rộn rã tiếng cười trang vở ép
Đây hành lang mà chúng mình đếm bước
Dẫn đi qua những cửa lớp khép hờ
Nắng dịu dàng đan tia nắng lưa thưa
Như hình ảnh của một loài hoa vỡ
Đây lớp học nằm in trong bóng tối
Phấn không in lên nền bảng màu đen
Những sáng mùa đông tim tím áo len
Nay cửa khép, bụi giăng trên bàn học
Đây bực gạch sân sau giờ nghỉ học
Chúng mình ngồi, nhìn lớp học ấm êm
Mưa thoáng nhẹ như mái tóc rủ mềm
Mình chợt nghĩ đến những ngày tiễn biệt
Mỗi bước chân, mình xa rời kỷ niệm
Cánh cửa nâu khép kín lối vào trường
Những viên gạch bên cánh phượng tím vương
Mây thanh thoát cho nhà ga mái đỏ
Vũ thị Nga ( Hè 1963-1964 )
Vài dòng thơ của Thanh Bình
Thời gian dù đã trôi qua
Nhưng tình bằng hữu vẫn như thuở nào
Thuở còn áo trắng Trưng Vương
Với nhiều mộng ước vô tư vui đùa
Hôm nay họp mặt chúng mình
Nhắc lại chuyện cũ một thời thanh xuân
( 02/20/2011 )
Sắc Xuân
Xuân nay thêm một tuổi già
Hoa xuân sắc thắm rời xa ta rồi
Hỏi Xuân ta mấy tuổi đời
Con con , cháu cháu đầy vơi một nhà
Khánh Hòa
hôm kia ngọn gió vô tình
thổi bay sợi tóc của mình vướng ta
ngỡ là một chút thoáng qua
ai hay sợi nhỏ buộc ta nhớ
vào ra mơ bóng tưởng hình
nói yêu thì ngại , làm thinh thì buồn
có ai lên núi ngược nguồn...
nhớ hái chiếc là giải buồn dùm tôi
( tặng Lệ Nga )
PKD
Nơi này trời bỗng đổ mưa
mưa Ngâu tháng bẩy hay là Trời đang nhớ??
những ngày mưa nơi sân trường cũ
xa thật xa...nhưng cũng may mình vẫn tương tư
từng ánh mắt nụ cười của bằng hữu ngây thơ...
Xin ơn trên cho tất cả sự bình yên
Tạ ơn đời còn cho mình chút hương nồng của tình bằng hữu TV 62-69
PKD
Cám ơn Nga đã nói hộ Plan và các bạn những cảm xúc và suy nghĩ về thời hoa mộng dưới mái trường Trưng Vương yêu dấu.
ReplyDeletePLan rất thích những bài thơ này.
Thơ của Lệ Nga tuyệt cú mèo, bạn ấy lúc nào cũng đầy bồ thơ, có thể tuôn ra bất cứ lúc nào, hay thật.
ReplyDeleteHình bìa các cô nữ sinh TV trẻ mà đẹp và ngây thơ quá!
Ôi thời oanh liệt nay còn đâu!
Cam on PLan vi tinh ban ma Lan da bo cong suc created blog nay de moi nguoi cung chia se Cam On !!! Cam On !!!ban rat nhieu !!!!!!!!!!! Oanh
ReplyDeletebài Xưa và Nay, tuổi 12-13 thì câu thơ phải là "sáng trong" chứ sao lại là "sang trọng" hở mấy bà?
ReplyDeleteSự góp ý của bạn rất là thơ.
DeleteĐôi khi cũng có những lỗi nhỏ về kỹ thuật đó bạn ạ.
Cám ơn bạn nhiều nhé.