THƯ NGỎ

WELCOME TO TV6269

Các bạn thân mến,

Năm 1962 chúng mình bước vào Trưng Vương bằng những bước chân ngập ngừng của những cô bé lớp Đệ Thất ngây thơ. Rồi 7 năm học trôi qua những kỷ niệm với bạn bè, với Thầy Cô, với lớp học, với ngôi trường yêu dấu đã để lại trong ký ức của chúng mình tình bạn thân thiết và những kỷ niệm êm đềm, mơ mộng của một thời áo trắng TV.

Ngày nay tuy ở khắp mọi nơi, chúng mình đã tìm gặp lại nhau. Xin chào mừng tất cả các bạn và ước mong qua trang Blog Trưng vương 62-69 này sẽ là nơi gặp gỡ thân ái để TV6269 cùng ra chơi, vui đùa như ngày xưa trong sân trường yêu dấu.

TV6269







Saturday, July 12, 2014

MỘT THOÁNG HƯƠNG XƯA

MỘT THOÁNG HƯƠNG XƯA

Tôi vẫn nhớ một ngày , một ngày với nắng ấm hiền hòa , trong chiếc áo dài trắng , bạn tôi và tôi đáp chuyến xe đò đến ngôi trường tôi được bổ nhiệm.  Đây là ngôi trường đầu tiên tôi sẽ làm quen với phấn trắng , bảng đen , với những bàn ghế gỗ và nhất là những cô cậu học trò bé nhỏ ở một vùng ngoại thành. Ngôi trường , đồng nghiệp và những cô cậu học trò hiền hậu , chân chất là những kỷ niệm , những kỷ niệm ấm áp và ngọt ngào.
Tôi vẫn nhớ những buổi sáng tinh mơ, trong chiếc áo dài, một cô giáo trẻ vui vẻ đáp hai chuyến xe lam , một chuyến xe đò để đến ngôi trường. Cũng vất vả và hơi mệt nhọc đấy , nhưng niềm vui với bảng đen , phấn trắng dường như đã hóa giải mọi nhọc nhằn.  Học trò  nhỏ ngắm nhìn , chăm chú nghe những lời giảng của cô giáo trẻ.
Tôi vẫn nhớ những hồn nhiên , ngây thơ và cả những nghịch ngợm của các em .Tôi vẫn nhớ những ngày đạp xe từ Sài gòn lên trường để cùng tham gia lao động với các em.  Lần đầu tiên trong đời mới được thấy những quả mướp đắng, quả bầu , quả bí trên cây. Lần đầu tiên mới biết được hoa đậu phộng màu vàng. Lần đầu tiên mới được cầm tận  tay cây lúa chín vàng , mới hiểu hết được ý nghĩa của câu ca dao :
Ai ơi bưng bát cơm đầy
Dẻo thơm một hạt, đắng cay muôn phần. 

 Biết bao kỷ niệm của những ngày xưa thân ái cứ lần lượt hiện về như một khúc phim quay chậm .

Ngôi nhà của thầy Ngũ đã ghi lại kỷ niệm sau nhiều năm trời tôi rời mái trường xưa. Hình ảnh của thầy Ngũ khỏe khoắn năm nào vẫn còn đó. Bây giờ có thêm chút muối trên tóc, nhưng giọng nói vẫn như xưa . Sự thân tình của đồng nghiệp vẫn còn nguyên như ngày ấy. Anh Ngai, chị Cúc , anh Nam , chị Nguyệt vẫn thân quen , gần gũi như thuở nào.

 Các em tập hát, tập kịch chuẩn bị cho ngày Đại hội vào ngày mai . Tôi hòa vào niềm vui của các em.


 Cám ơn chị Vân , anh Nam đã cho tôi thêm niềm vui . Trên bầu trời pháo hoa nở rộ như  niềm vui đang dâng tràn . Kỷ niệm này nối tiếp kỷ niệm kia.
 Những kỷ niệm đó dường như đã được tái hiện lại trong buổi hội ngộ với trường xưa , học trò cũ ở quận Cam vào một buổi chiều thật đẹp của tháng 7.



Vâng, một thoáng hương xưa vẫn còn đầy ắp trong tâm trí. Niềm vui và hạnh phúc vẫn tràn ngập trong lòng. Cuộc hội ngộ với trường xưa , với đồng nghiệp một thời và với các em , những cô cậu học trò đã để lại trong  tôi  nhiều cảm xúc.

Ngoài những khuôn mặt thân quen tôi đã từng gặp như Loan Trần, Thu, Kim Loan , Đức Sơn , Trung , Nhung, Thảo , Liên Hương... bao nhiêu khuôn mặt thân yêu của các em tôi từng dạy hoặc chưa biết đã thật thân quen gần gũi với tôi . Hạnh phúc vỡ òa , niềm vui lai láng. Biết nói gì cho hết những  hạnh phúc trong lòng. Mỗi tấm hình là một kỷ niệm . Mỗi tấm hình là một thoáng hương xưa còn đọng lại.
 Đây là những học trò của tôi từ những năm 1976 , các em đã gợi lại cho tôi biết bao kỷ niệm . Khi chia tay rồi, tôi mới chợt nhớ về Hoàng Hương đến từ xứ Úc châu xa lắc , cô học trò cao cao mà tôi thường gặp em trong phòng y tế , vẫn tươi trẻ , lí lắc và trêu đùa tôi.

 Đây là những bạn đồng nghiệp của một thời  bụi phấn và những học sinh những năm tháng tôi đã rời trường,
Chúng tôi với những bó hoa tươi thắm trên tay trong niềm hạnh phúc khi được các em nhớ ơn và vinh danh.

 Các em học sinh năm nào đã cùng đi chung con đường của chúng tôi. Thân chào các em học sinh đồng nghiệp.
Những câu chuyện gợi nhớ về ngày xưa thân ái không dứt, những bài hát , những vở kịch vui tươi , những tiếng cười, những tràng vỗ tay, những cây nến thắp sáng tình thầy trò , những tiếng hát vút cao của các em " Khi thầy viết bảng, bụi phấn rơi rơi...có hạt bụi nào rơi trên bục giảng , có hạt bụi nào vương trên tóc thầy...." đã làm lòng tôi chùng lại. Có một chút gì bâng khuâng, xao xuyến . Và hạnh phúc là đây , ở thời điểm này, ở nơi chốn này  sẽ mãi là những kỷ niệm khó phai.
Tôi sẽ không bao giờ quên ngôi trường cũ với biết bao kỷ niệm . Tôi vẫn mãi nhớ chiếc áo trắng thơ mộng của thời học sinh . Tôi yêu lắm hình ảnh bên học trò.

Niềm vui này nối tiếp niềm vui kia . Chiều chủ nhật , chúng tôi tụ họp tai nhà vợ chồng em Liên Hương. Cám ơn hai em đã làm dầy thêm trang kỷ niệm của chúng ta.Có những câu chuyện bây giờ mới được kể, có những mẩu chuyện bây giờ mới được nghe. Thầy trò chúng tôi cùng nói, cùng nghe. Ngày ấy cô trên bục giảng, trò ngoan ngoãn ngồi nghe . Bây giờ cô giáo trẻ ngày nào đã già, những em học trò giờ đây cũng không còn trẻ. Khoảng cách thầy trò đã ngắn lại. Các em đã thành những bạn nhỏ của tôi. 



Lại bên nhau nồng ấm tình nghĩa thầy trò.Cám ơn  tất cả các em . Các em đã làm cô trẻ lại như những ngày bước lên bục giảng. Rồi tất cả sẽ trở thành kỷ niệm.
Kỷ niệm vẫn còn đây
cho dù thời gian qua 
Kỷ niệm vẫn còn đây 
cho dù phai màu tóc 
Kỷ niệm vẫn còn đây
vì ...đó là kỷ niệm
Vâng , xin được ấp ủ những kỷ niệm đẹp về một thoáng hương xưa.
Phương Lan hb 
4:25 PM 07/12/2014

14 comments:

  1. Lan than yeu ,
    Doc bai viet va xem nhung hinh anh cua Lan cung nhung dong nghiep va cac co cau hoc tro cu o ngoi truong dau tien cua Lan bat dau su nghiep lam nghe go dau tre , truong NHCau , Thinh thay vui lay va hanh phuc cung Lan ! Chuc mung Lan nghe , lam sao ma dung lai duoc cong truong NHC hay va dep vay ? Tuoi tui minh bay gio luon song va vui voi qua khu , do luon la nhung ky niem dep Lan nhi ? Chuc Lan mai luon vui khoe va hanh phuc ben canh nhung nguoi than , ban be , dong nghiep cung nhung co cau hoc tro cu ! Mot lan nua cho T chia xe cung nhunh hanh phuc , niem vui cung Lan nghe . T dang o nha Thi o Toronto , tuan sau T se ve lai nha roi . Vua roi khi o Montreal , nho KimAnh nen T va QChi da duoc gap nhau sau nhieu nam xa cach , rat vui Lan a ! Thoi T stop day nghe . Thuong nhieu .

    Than Thi Kim Thinh

    ReplyDelete
  2. Phuong Lan dao nay co da co thit nen mac ao dai rat la quy phai,sang trong. Va ao dai nay may kheo qua.
    Ky niem di day hoc thoi son tre cua Phuong Lan rat la dep.Co giao va hoc tro gap lai trong giong nhu hai chi em.
    Phuong Lan di du Dai Hoi lia chia, thich qua !
    ngocanh

    ReplyDelete
  3. Lan ơi,

    Cám ơn Lan đã chia sẻ niềm vui với các bạn.
    Hòe đã rõ tại sao có những hình ảnh bạn mình đứng trước phông cảnh trường NHC rồi, chụp chung với các Thầy Cô đồng nghiệp, và các học trò thân yêu ngày trước của Lan.
    Chúc mừng bạn mình đã có những kỷ niệm thật hạnh phúc ,thật đẹp, và rất dễ thương :
    "Bây giờ cô giáo trẻ ngày nào...những em học trò....khoảng cách thầy trò đã ngắn lại. Các em đã thành những bạn nhỏ của tôi.."
    kết luận của bài viết tràn đầy cảm xúc về kỷ niệm thân thương của tác giả, khiến người đọc cũng cảm nhận được chung vui.
    Lan không chỉ là cô giáo dạy Văn giỏi, mà còn là một nhà văn tường thuật chuyện tình thật hay nữa đấy !

    Chúc Lan ngày cuối tuần an vui hạnh phúc.
    Mộng Hòe.

    ReplyDelete
  4. Lan than men
    Doc mot thoang Huong xua cua Lan ma long cung bang khuâng theo nhung ki niem cua ban hien.
    Thanh da tung nghi neu chung ta khong co nhieu ban be theo tung giai doan cua cuoc doi , chắc han la buon lam doi voi Thanh .
    Dung that day ! nhung ki niem day ap dung la nhung " goi dau em a cho tuoi gia " ma minh da doc duoc dau do ngay xua , nhung luc do minh chua cam nhan duoc ..!
    Mong cho Lan moi ngay deu co mot niem vui .
    Niem vui trong cong viec .
    Niem vui moi cuoi tuan duoc gap lai ban be xua ...
    Ngay nao cung noi cuoi vui ve .. !
    Chuc Lan binh an , manh khoe .
    Thinh thoang nho den Lan 1 ti !!! Hi hi ....nho phai luon bao trong day nhe .
    Thanh

    ReplyDelete
  5. hay qua, cam on cô nhé.
    ptth Nguyễn Hữu Cầu

    ReplyDelete
  6. Danh bất hư truyền! Lâu lâu mới đọc lại văn của chị Phương Lan. Chúc chị có nhiều niềm vui!.
    Minh Châu NHC

    ReplyDelete
  7. Theo Thanh Tâm Tuyền thì đề nghị chị Phương Lan viết một đoản văn nữa lấy tiêu đề là "Đường cũ nên thơ". Vì đã "tìm" rồi thì phải "về" nữa mới trọn vẹn!
    Minh Châu NHC

    ReplyDelete
  8. Bai viet qua hay chi Phương lan oi! Em moi di du tiệc cuoi ve, mac du hoi met buôn ngu , thây Mail chi vào đọc.... Không ngưng đuợc..đọc hết luon... Tinh ngu.. Hay , cam dong chi a
    Thu Huong NHC

    ReplyDelete
  9. Ngọc Anh nói đúng như ý nghĩ của Tịnh . Lan mặc áo dài đẹp lắm , nhìn thấy ...thèm bắt chước nhưng khg được . Tịnh giã từ áo dài từ khi ...bán dưa hấu , đi đâu cũng ôm một trái kè kè phía trước . Trừ khi bị mời dự lễ cưới.
    Lan ơi , Chia sẻ niềm vui với Lan .
    Tuy nhiên lòng tao bỗng nhiên gợn buồn khi đọc đoạn viết về "Bụi phấn".
    Năm 1983 , lớp tao chủ nhiệm có cô học sinh hát Bụi phấn rất hay . Và trong một tiết sinh hoạt chủ nhiệm , em nổi hứng dạy cả lớp cùng hát "Khi thầy viết bảng , bụi phấn rơi rơi . Có hạt bụi nào rơi trên bục giảng , có hạt bụi nào vương trên tóc thầy..." . Tưởng như cuộc sống các nữ sinh luôn hồn nhiên với những tình cảm trong sáng nhưng ngay trg năm học đó , em đã tự tử và hôn mê một đêm trg b/v rồi mãi mãi ra đi ...
    Xin lỗi nếu đã làm giảm chút niềm vui của bạn vì đã nói đến một kỷ niệm buồn của mình .
    Thanh Tịnh

    ReplyDelete
  10. Dung la vui dai dai Lan nhi.
    Ky nay Lan deo bo toc gia rat hop nen trong dep han ra, dung nhu loi cac cu noi " cai rang cai goc la goc con nguoi".
    Vay la tu nay Lan khoi lo nhuom hay uon, chai gi nua phai khong, Hanh co mot bo tu lau roi ma sao doi thu thay kho chiu va nhin khong tu nhien nen xep xo Lan a.
    Ao dai thi ruc ro qua nen chup rat an anh.
    Tiep tuc enjoy life nhe.
    Hanh

    ReplyDelete
  11. Chúc mừng cháu có một buổi hội ngộ thầy trò của trường cũ trò xưa để cháu nhớ lại những
    ngày tháng cũ khi còn là một cô giáo trẻ và viết một bài hay cho cô cậu được đọc.
    Cháu vẫn khỏe và đi làm bình thường chứ? Riêng cô từ khi đi Canada về sức khỏe bết bát
    lắm cháu ạ. Bệnh phổi của cô không biết có nặng hơn không mà ho suốt ngày làm cô hay mệt
    Cô đang đi BS phổi và còn phải làm mấy cái test nữa.Chúc cháu luôn được an vui mạnh khỏe.
    Cô Hương

    ReplyDelete
  12. Phương - Lan thân,
    Nhận được " Một thoáng hương xưa " của Phương-Lan, Cô gửi lời mừng và chung vui với Lan nhé.
    Cũng là một cơ duyên đặc biệt, Cô và Lan, một già một trẻ mà hoàn cảnh giống nhau : Cô già hơn Lan nên nguồn vui của Cô cũng già , anh chị nào cũng trên dưới 70 tuổi, cháu nội cháu ngoại đầy đàn. Lan trẻ hơn Cô nên những..... búp măng của Lan trẻ trung tươi đẹp quá. Mấy hôm nữa Lan đến họp với Cô, Lan sẽ phải hòa với đám ......mạng già của Cô.
    Cô dạy học từ 1950 tại Hanoi, vào Nam năm 1954, đến 1975 thiì sang Mỹ. Thấy Lan bắt đầu dạy học năm 75, 76 mấy năm đó chắc Lan vất vả lắm, lại dạy xa, đi dạy bằng xe đạp, tội nghiệp Cô giáo trẻ xinh đẹp quá. Bà giáo già xin gửi lời chia xẻ muộn màng tới mọi mệt nhọc tinh thần và vật chất của.......Cô giáo trẻ thời đó.
    Thôi nhé tạm biệt Lan, hẹn sẽ gặp ngày 20-7.
    Thân ái,
    Cô.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Thưa cô,
      Thật là vui và xúc động khi em nhận được hồi âm của Cô.
      Bây giờ nghĩ lại cũng thấy hơi vất vả, mà sao hồi đó lại không thấy cực nhọc tý nào.
      Cô nói đúng quá Cô ạ. Đúng là một cơ duyên Cô nhỉ? Em rất vui và hạnh phúc.
      Cám ơn Cô đã chia sẻ niềm vui với em.
      Hẹn gặp Cô vào ngày 20 tháng 7.
      Cô nhớ giữ sức khỏe , Cô nhé.
      PLan.

      Delete
  13. Cảm ơn P Lan đã cho B xem, đọc những ngày xưa thân ái ( lần đầu với phấn trắng bảng đen và học trò yêu thương) Và hôm nay ký ức ấy sống lại giữa bầu trời xứ Cờ Hoa.
    B cũng vui với niềm vui ấy của bạn.
    Chúc Lan mãi vui và gặp nhiều khuôn mặt cũ tràn đầy yêu thương ở bất cứ nơi đâu.Ấp yêu kỷ niệm là hạnh phúc của chúng mình P Lan nhỉ?
    Thân,.
    NTB

    ReplyDelete