THƯ NGỎ

WELCOME TO TV6269

Các bạn thân mến,

Năm 1962 chúng mình bước vào Trưng Vương bằng những bước chân ngập ngừng của những cô bé lớp Đệ Thất ngây thơ. Rồi 7 năm học trôi qua những kỷ niệm với bạn bè, với Thầy Cô, với lớp học, với ngôi trường yêu dấu đã để lại trong ký ức của chúng mình tình bạn thân thiết và những kỷ niệm êm đềm, mơ mộng của một thời áo trắng TV.

Ngày nay tuy ở khắp mọi nơi, chúng mình đã tìm gặp lại nhau. Xin chào mừng tất cả các bạn và ước mong qua trang Blog Trưng vương 62-69 này sẽ là nơi gặp gỡ thân ái để TV6269 cùng ra chơi, vui đùa như ngày xưa trong sân trường yêu dấu.

TV6269







Tuesday, October 27, 2015

TIẾNG RAO HÀNG RONG

TIẾNG RAO HÀNG RONG

Không cần phải nhìn đồng hồ, hễ nghe tiếng rao nào , là biết ngay khoảng mấy giờ ! Như khoảng 2 giờ trưa thì có thể nghe "Ai chè đậu nước dừa đường cát trắng hong .....???" là cô hàng bán chè đậu có nước dừa và đường cát trắng, rao sao bán vậy , đơn giản, dễ hiểu
Nhưng không phải lúc nào cũng vậy , có những tiếng rao một đường, mà bán một nẻo như bà bán cháo đậu: "Ai ché đậu ché xanh hong ...." Rõ ràng là chữ ché với dấu sắc, chữ không phải chữ cháo, và bà thì bán hai thứ cháo: cháo đạu đỏ để ăn với thịt kho cũ , cá kho cũ , và cháo đậu xanh để ăn chung với đường phèn , đường cục !
        
Đến khoảng 3 giờ chiều là tiếng rao "Ai bánh tráng kẹo hong .....?" dài thườn thượt. Kẹo ở đây là kẹo mạch nha, thứ kẹo được nấu bằng lúa non, vừa ngọt thanh, vừa dẻo quánh, ăn vào là dính răng , đường mạch nha dây vào tay chân, quần áo , ....
Nội cái nhìn ngắm 2 bàn tay của người bán hàng cũng là như xem biểu diễn nghệ thuật . Lấy một cái bánh tráng phồng lớn thiệt lớn ra để lên mâm, rồi hai tay của người bán hàng cứ như xoè ra như cánh bướm để trét mạch nha vào bánh phồng . Cánh bướm phía trên thì lớn, càng xuống dưới thì càng nhỏ dần , sau cùng người bán bẻ cái cụp , và ụp 2 mảnh của tấm bánh tráng lại với nhau để cầm cho khỏi dính tay ...

Càng về chiều , càng nhiều tiếng rao , nào là "Ai ăn hột vịt lộn , hột gà vữa hong ....?" Thường chữ cuối câu là chữ "hong" , được kéo dài lòng thòng lê thê ra để lôi kéo khách hàng , nhưng cũng có người tiết kiệm lời , chỉ rao duy nhất một chữ sắc gọn , cụt lủn: "Chiếu !" của ông bán chiếu ! Phải chi ông chơi một đoạn trong "Tình anh bán chiếu" thì không chừng ông bán được nhiều hơn:
"Chiếu Cà Mau đượm màu tươi tắn,
Công anh cực khổ mưa nắng dãi dầu,
Chiếu này anh chẳng bán đâu,
Tìm em không gặp ........ hò ơi ...................
..... tìm em không gặp , anh gối đầu mỗi đêm"

Có loại tiếng rao, mà chẳng dùng lời , là tiếng rao của những người bán mì gõ, còn được kêu là mì xực tắc , vì thường được rao bằng cách đập 2 ống tre vào nhau tạo ra âm thanh như chữ "xực tắc" ! Loại mì này được bán với giá vô cùng bình dân , mà được phục vụ dến tận nhà , không cần bước chân ra đường , chỉ cần ngoắc tay kêu em nhỏ đang gõ lại , là chừng 5 phút sau có một tô mì nóng hổi , khói bay thơm phức đem đến tận nhà !
Càng về đêm, càng có những món ngon , vật lạ . Nào là "chí mà phủ" , tức là chè mè đen, "mía hấp" , tức là mía nhưng được hấp nóng hổi , vừa thổi vừa ăn, rất hợp với đêm khuya trời hay lạnh , hoặc "cháo huyết" , "cháo lòng", chỉ là tô cháo bình thường , nhưng được ăn vào ban đêm , thì thấy ấm lòng và ngon hơn nhiều !
Còn nhiều , nhiều nữa , tạm thời chỉ nhớ bao nhiêu ...... ! 
HenryLe
Phương Lan 09/25/2015
               
                                       

No comments:

Post a Comment