THƯ NGỎ

WELCOME TO TV6269

Các bạn thân mến,

Năm 1962 chúng mình bước vào Trưng Vương bằng những bước chân ngập ngừng của những cô bé lớp Đệ Thất ngây thơ. Rồi 7 năm học trôi qua những kỷ niệm với bạn bè, với Thầy Cô, với lớp học, với ngôi trường yêu dấu đã để lại trong ký ức của chúng mình tình bạn thân thiết và những kỷ niệm êm đềm, mơ mộng của một thời áo trắng TV.

Ngày nay tuy ở khắp mọi nơi, chúng mình đã tìm gặp lại nhau. Xin chào mừng tất cả các bạn và ước mong qua trang Blog Trưng vương 62-69 này sẽ là nơi gặp gỡ thân ái để TV6269 cùng ra chơi, vui đùa như ngày xưa trong sân trường yêu dấu.

TV6269







Sunday, May 10, 2015

THƯƠNG NHỚ MẸ TÔI

THƯƠNG NHỚ MẸ TÔI



Mẹ thương yêu của chúng con,

Chúng con , Tú ,Vân , Lan ,Hà, Hòa, Hợp, Trâm , Vũ và Thảo, con dâu của Mẹ xin được thắp một nén nhang tưởng nhớ đến Mẹ. Chúng con nhớ Mẹ nhiều lắm. Xin Mẹ tha lỗi cho chúng con. Nhiều lúc chúng con không ngoan, làm phiền lòng Mẹ, nhưng chưa bao giờ Mẹ trách mắng hay la rầy chúng con. Bao giờ Mẹ cũng dịu dàng, thương yêu , lo lắng cho chúng con.Mẹ là một người Mẹ tuyệt vời của chúng con. Mẹ không đọc kinh Phật, Mẹ ít đến chùa nhưng tâm của Mẹ từ bi , lòng của Mẹ bao la rộng lớn . Mẹ là tất cả của chúng con. Chúng con yêu Mẹ lắm, chúng con thương nhớ Mẹ nhiều , Mẹ có biết hay không?

Mẹ thương yêu ơi, 9 lần Mẹ mang nặng đẻ đau , chị Liên con đã rời xa Mẹ từ nhỏ, còn lại 8 chị em, Mẹ chăm sóc lo lắng từng đứa, từng đứa một. Ba đi làm , công việc nhà một tay Mẹ lo toan, con cái, giặt giũ, bếp núc Mẹ đều chu toàn. 

Mẹ không hay nói, chỉ lặng lẽ làm. Sống ở Sài Gòn nhiều năm là thế, mà ngay cả chợ Bến Thành Mẹ cũng chưa hề đặt chân đến. Đường Mẹ đi là từ nhà ra chợ Đa kao rồi lại trở về căn nhà số 13 quen thuộc. Chỉ có ngày Tết  là Mẹ cùng gia đình đến nhà bà ngoại chúc tết. Khi có giỗ Bà ngoại của Mẹ, hai mẹ con cùng ngồi xích lô đến nhà bà Vân ăn giỗ. Mẹ bảo hạnh phúc gia đình ở đây , ngay trong nhà mình con ạ.  Mẹ ơi, chúng con nhớ Mẹ
Cả nhà ai cũng thích ăn bún thang , nhưng không ai dám cắt cổ gà, chỉ có mẹ. Mẹ còn nhớ không, Mẹ cầm cổ, con cầm hai cánh và hai chân con gà để Mẹ làm. Con cũng sợ lắm nhưng con thương Mẹ. Ai cũng sợ tội, chỉ có Mẹ vì gia đình.  Mẹ ơi , hình ảnh Mẹ ngồi giã cua để nấu canh rau muống, hình ảnh Mẹ ngồi trên chiếc ghế nhỏ rang duốc mãi còn ghi khắc trong lòng chúng con. Chúng con nhớ Mẹ.

Mẹ thương yêu của chúng con, ngay cả việc học hành của chúng con cũng một tay Mẹ lo liệu. Con nhớ Mẹ nắm tay con dẫn con đi học ở trường Tiểu học Đa kao. Con nhớ khi thi vào Đệ Thất trường Trưng Vương , Mẹ là người dạy con từng bài Toán, Mẹ ngồi dò bài cho con, thế mà con vẫn bị rớt năm ấy, để năm sau mới vào được trường Trưng Vương như ước mơ của Mẹ muốn con được học ở một ngôi trường mang tên hai vị nữ lưu của dân tộc. Chúng con cám ơn Mẹ.

Mẹ ơi, xin Mẹ hãy tha lỗi cho chúng con, Mẹ nhé. Khi tuổi già, làm việc vất vả, Mẹ mỏi mệt , nhờ chúng con đấm lưng, bóp tay chân cho Mẹ, chỉ mới được ít cái thì chúng con đã than là mỏi, Mẹ chỉ nhẹ nhàng  , mới có mấy cái mà đã mỏi, không giận hờn, không la mắng chúng con. Chúng con xin lỗi Mẹ. Bây giờ, chúng con muốn được đấm lưng , xoa bóp tay chân cho mẹ thì Mẹ đã rời xa chúng con rồi, Mẹ ơi.

Rồi lịch sử sang trang, cả nước gặp nhiều khó khăn trong cuộc sống hàng ngày. Mẹ vẫn lặng lẽ nhặt từng hạt cỏ may trong gạo, Mẹ âm thầm vo từng viên than đá để nấu cơm, Mẹ xoắn từng vắt mì phơi khô để dành cho ngày mai.Con vẫn nhớ hình ảnh Mẹ cặm cụi ngồi băm thành sợi một chậu thạch to .Mẹ luôn dành phần chia thịt, ướp thịt cho những ngày cuối năm gói bánh chưng. Những việc khó khăn , nhọc nhằn nhất Mẹ dành phần, để chúng con có thể đến trường. Chúng con đã khôn lớn, có gia đình riêng , Mẹ vẫn thương yêu , chăm sóc. Những lúc mải vui với bạn, về muộn , đã thấy bóng Mẹ ngồi chờ chúng  con ở bậc thềm. Mẹ chỉ biết cho mà không cần nhận lại. Chúng con biết ơn Mẹ. Chúng con yêu và nhớ Mẹ lắm , Mẹ ơi.


Con nhớ về Mẹ và viết những dòng này trong nước mắt. Chúng con có được ngày hôm nay tất cả phần lớn là vì có Mẹ, Mẹ thương yêu của chúng con. Những ngày sống xa nhà, bận bịu với cuộc sống, chúng con cũng chỉ biết hỏi thăm Mẹ qua điện thoại. Lúc nào Mẹ cũng ân cần hỏi han về cuộc sống của chúng con. Không nghĩ về mình, chỉ nghĩ đến con là Mẹ, Mẹ yêu quý của chúng con.
Về thăm Mẹ năm 2005 khi Mẹ đã yếu, thân Mẹ gầy gò như cánh cò lặn lội bờ sông. Buồn, xót xa vì thương Mẹ. Mẹ vẫn là một người Mẹ tuyệt vời của chúng con. Chúng con yêu Mẹ. Hình như ít khi thấy Mẹ cười dòn vang, nụ cười của Mẹ cũng nhẹ nhàng , thể hiện niềm vui qua khóe miệng. 


Lại về thăm Mẹ với người bạn đời năm 2007 khi tin Mẹ bệnh nặng. Mẹ vẫn gầy gò thân hạc nhưng tâm Mẹ luôn bình an. Ngày xưa Mẹ đã ít nói, bây giờ lại càng không muốn nói, con chỉ biết cầm tay Mẹ vuốt ve bàn tay gầy guộc. Các em con đã kề cận Mẹ ngày đêm chăm sóc Mẹ. Các em con thật vất vả vì vẫn phải đi làm. Cám ơn các em Hòa, Hợp, Trâm, Thảo Vũ và chị Tú. Cứ mãi hỏi Mẹ về tên các con , các cháu. Cứ mãi hỏi Mẹ về Bà ngoại, tên các cô , các chú., Mẹ nhớ từng người một, không thiếu một ai. Hỏi nữa Mẹ phàn nàn, hỏi gì mà hỏi lắm thế . Rồi Mẹ được nghe giọng nói của cô Định, cô Vinh từ Hà nội. Chúng con thấy Mẹ vui, niềm vui cuối cùng của Mẹ. Và Mẹ đã ra đi , bỏ lại chúng con bơ vơ. Mẹ ơi , Mẹ kính yêu ơi. Chúng con yêu thương Mẹ . Chúng con nhớ Mẹ nhiều. .Chín chị em chúng con đã bên nhau trong mái nhà thân yêu, nhưng không còn Mẹ nữa rồi.


 Còn có Mẹ, tôi còn tất cả
Mẹ đi rồi, tất cả cũng đi theo.
Mẹ kính yêu ơi, chúng con yêu Mẹ, chúng con nhớ Mẹ nhiều.

PHƯƠNG LAN HB
May 10, 2015 ,11:24PM  Mother's day


No comments:

Post a Comment