THƯ NGỎ

WELCOME TO TV6269

Các bạn thân mến,

Năm 1962 chúng mình bước vào Trưng Vương bằng những bước chân ngập ngừng của những cô bé lớp Đệ Thất ngây thơ. Rồi 7 năm học trôi qua những kỷ niệm với bạn bè, với Thầy Cô, với lớp học, với ngôi trường yêu dấu đã để lại trong ký ức của chúng mình tình bạn thân thiết và những kỷ niệm êm đềm, mơ mộng của một thời áo trắng TV.

Ngày nay tuy ở khắp mọi nơi, chúng mình đã tìm gặp lại nhau. Xin chào mừng tất cả các bạn và ước mong qua trang Blog Trưng vương 62-69 này sẽ là nơi gặp gỡ thân ái để TV6269 cùng ra chơi, vui đùa như ngày xưa trong sân trường yêu dấu.

TV6269







Monday, May 11, 2015

MẸ

MẸ



Thật đáng yêu và cảm động, mỗi năm tại Hoa kỳ, vào tháng 5 người ta lại rộn ràng chào đón ngày Mothers’Day
Đã có bao nhiêu thơ ca ca ngợi về người mẹ, từ ngàn xưa cho đến ngày nay và mãi mãi mai sau, viết về mẹ vẫn là vô cùng.
Cho dù ở đâu, bất cứ một xứ sở, xã hội nào, văn minh hay lạc hậu, người Mẹ cũng vẫn là thần tượng vĩ đại nhất của con người. Mẹ là người sáng tạo ra nhân loại, ban phát tình yêu, ân sủng cho con người.
Vâng, tình mẫu tử bao giờ cũng là thứ tình cao cả thiêng liêng nhất trên thế gian này. Như một câu danh ngôn của thế giới “ Trong vũ trụ có lắm kỳ quan, nhưng kỳ quan tuyệt hảo nhất vẫn là trái tim của người mẹ”
Chẳng ai thay thế được mẹ. Chẳng ai đẹp bằng mẹ. Nhất là chẳng có ai hy sinh cho con tuyệt vời hơn mẹ, hơn cha …
Mẹ bao giờ cũng nhận về mình những nỗi bất hạnh, sự đau khổ, điều oan nghiệt và bất công có khi do chính những người con của mẹ gây nên.
Thiên chức làm mẹ từ nghìn xưa là niềm tự hào cao cả, kiêu hãnh và vinh quang mà mẹ cảm thấy hạnh phúc. Niềm sung sướng hạnh phúc nhất của mẹ phải chăng là cái khoảnh khắc nghe thấy tiếng khóc đầu tiên của đứa con vừa chào đời, thấy gương mặt con với cái nhìn đầu tiên. Mẹ quên cả sự đau đớn thể xác chỉ còn biết đứa con yêu, một thiên thần bé bỏng…
Mẹ nuôi con không kể nhọc nhằn bao ngày tháng.
Mùa xuân đến với trần gian tươi đẹp nhưng mùa xuân mỗi lần đến với mẹ là mỗi lần tóc mẹ, mắt mẹ lại nhạt phai…
Con lớn lên rồi rời xa tay mẹ
Mẹ vẫn cười nghiêng theo bóng đời con
Khi vấp ngã con gọi “Mẹ ơi” rất khẽ
Đỡ con lên, mẹ hỏi “có đau không?”
(Khuyết danh)
Bây giờ xin gửi đến quý bạn, quý em, các con cháu của tôi một câu chuyện cảm động và đầy ý nghĩa , đọc và sẽ ...muốn khóc!
Câu chuyện mang một ý nghĩa rất cao cả.
Có những điều tưởng như nhỏ bé thôi nhưng nếu ta vô tình không để ý đến thì ta sẽ không nhận ra rằng hạnh phúc không ở đâu xa mà chính chỉ là những điều giản dị thôi.
Chỉ một câu nói rất hồn nhiên và quá đơn giản :
"Thưa chú, đây là nhà của mẹ cháu!" đã làm cho đau đớn biết bao trái tim của những người đang và đã sống."
Sau đây là nội dung câu chuyện ấy:
Hoa hồng tặng Mẹ
Anh dừng lại tiệm bán hoa để gửi hoa tặng mẹ qua đường bưu điện. Mẹ anh sống cách chỗ anh ở khoảng 300km. Khi bước ra khỏi xe, anh thấy một bé gái đang khóc trên vỉa hè. Anh đến và hỏi : tại sao em lại khóc?
Cô bé nức nở trả lời:
- Cháu muốn mua một bông hồng để tặng mẹ cháu, nhưng cháu chỉ có 75 xu trong khi một bông hồng giá đến 2 đô la.
Anh mỉm cười và nói với nó:
- Đến đây, chú sẽ mua cho cháu
Anh liền mua hoa cho cô bé và đặt một bó hồng để gửi cho mẹ anh. Xong xuôi, anh hỏi cô bé có cần đi nhờ xe về nhà không. Nó vui mừng nhìn anh trả lời: -
Dạ, chú cho cháu đi nhờ đến nhà mẹ cháu.
Rồi nó chỉ đường cho anh đến một nghĩa trang, nơi có phần mộ vừa mới đắp. Nó chỉ ngôi mộ và nói:
- Đây là nhà của mẹ cháu.
Nói xong nó ân cần đặt nhánh hoa hồng lên mộ.
Lặng người chứng kiến cảnh cảm động đó, lập tức anh quay lại tiệm bán hoa, hủy bỏ dịch vụ gửi hoa vừa rồi và mua một bó hoa hồng thật đẹp. Suốt đêm đó, anh đã lái một mạch 300km về nhà mẹ anh để trao tận tay bà bó hoa đó.
(Bích Huyền)
***
"Hãy hành động và bày tỏ những tình cảm, yêu thương khi ta còn có thể và khi người nhận còn có thể cảm nhận được"

No comments:

Post a Comment