THƯ NGỎ

WELCOME TO TV6269

Các bạn thân mến,

Năm 1962 chúng mình bước vào Trưng Vương bằng những bước chân ngập ngừng của những cô bé lớp Đệ Thất ngây thơ. Rồi 7 năm học trôi qua những kỷ niệm với bạn bè, với Thầy Cô, với lớp học, với ngôi trường yêu dấu đã để lại trong ký ức của chúng mình tình bạn thân thiết và những kỷ niệm êm đềm, mơ mộng của một thời áo trắng TV.

Ngày nay tuy ở khắp mọi nơi, chúng mình đã tìm gặp lại nhau. Xin chào mừng tất cả các bạn và ước mong qua trang Blog Trưng vương 62-69 này sẽ là nơi gặp gỡ thân ái để TV6269 cùng ra chơi, vui đùa như ngày xưa trong sân trường yêu dấu.

TV6269







Wednesday, December 24, 2014

THẦY TÔI

THẦY TÔI

Những năm trước 1975 , tôi rất thích đọc sách. Bao nhiêu chân trời như mở rộng ra trước mắt. Được khám phá biết bao nhiêu thú vị của cuộc sống. Được học bao điều hay ý đẹp qua những trang sách. Doãn Quốc Sỹ là một tác giả tôi rất thích. Ông là một nhà văn, một nhà giáo. Dẫu chưa được là học trò của ông ngày nào, nhưng ông vẫn là một người thầy tôi quý mến và ngưỡng phục.   
Hai truyện ngắn " Chiếc chiếu hoa cạp điều" và " Gìn vàng giữ ngọc" của ông là những bài học tôi luôn ghi nhớ, cái Tâm của nhà văn thật trong sáng.

Gần 40 năm sau , một hạnh duyên đã cho tôi quen biết các cô con gái của ông. Tôi đã gặp Khánh, Liên ,  các em rất giản dị, chân chất và rất dễ thương. Không hiểu sao tôi lại thích em Liên và hai chị em tôi thỉnh thoảng thư cho nhau .Bẵng một thời gian , bề bộn với cuộc sống...bặt tin nhau . Một ngày đẹp trời bỗng nhớ đến em.

 Hi Liên,
Ch Lan đây. Hình như lâu lm ri ch em mình bt tin nhau. Ch em mình đu bn rn vi cuc sng. Và c thế, thi gian c vô tình trôi chy.
Em do này khe không? Ch vn nh cô em be bé, gii giang, nhanh nhn. Chuyn cái nhà VN chc đã OK t lâu ri phi không? Cháu ngoi ca em bao nhiêu tui ri.
Hôm nay viết thư thăm em bi vì có mt cô em cùng hc chung trường tiu hc vi ch nhc đến gia đình em, nhc đến Khánh, đến bài viết v M em do nào.Qu đt tròn tht Liên nh? Và ch nh đến em. Và hi thăm em.
Vn nh li hn ca em ghé thăm nhà ch.
Nếu em vn còn ý đnh đó., hân hoan chào đón em , Liên nhé.
Chị Lan

Ôi trời chị Lan…, lâu thiệt là lâu chị em mình không rí ráu với nhau qua email! Đúng là bận cuộc sống quá chị à. Em có 3 part time jobs tại nhà nên trở thành full time worker hồi nào không hay. Có khi còn over time worker nữa!  Thế là thời gian 24 tiếng đồng hồ một ngày hết toi!
 
Chị, tháng 9, chị Chu có qua đây làm giỗ anh Lộc, làm em nhớ chị em mình biết nhau cách nay 2 năm cũng vào ngày giỗ anh Lộc, phải không? Thời gian bay!
Em sẽ kể chuyện cô em bạn cùng trường với chị cho chị Khánh em nghe. Cô đó tên gì? Biết chị Khánh em ra sao?
Em muốn đến chơi chị ngay cuối tuần này quá, nhưng lại có chương trình dắt bố em đi nghe nhạc Tình Ca – Dân Ca của anh Trần Lãng Minh và Nga Mi. Chị đi không, để em chuyển flyer chị xem nhé.
Em chẳng dám hứa lúc nào đến nhà chị được, nhưng mọi thông tin của chị đã save vào máy điện thoại rồi. Gửi mail này đi xong em sẽ gửi tiếp brochure chương trình nhạc liền một khi.
Em Liên

  Và rồi em đã đưa bố của em , ông Doãn Quốc Sỹ đến căn phòng be bé của tôi. Thật là một hạnh phúc. Lại có cả anh Khải, con nhạc sĩ Vũ Thành, tác giả Giấc mơ hồi hương, anh hàng xóm của gia đình tôi cũng ghé chơi. Kỷ niệm được gợi lại của các ông bạn già ngày đó, ông Sỹ và ông Thành.

 T->P: anh Khải, ông Sỹ, PLan , Liên

 Ông Sỹ với khuôn mặt rắn rỏi, giọng vang vang kể lại những kỷ niệm với cụ Tú Mỡ, cụ thân sinh của bà Sỹ. Ông nói về bài thơ Ông đồ của Vũ Đình Liên. Ông nói về Nam Định, quê của ông. Tôi khoe với Liên hình ông Sỹ do bạn tôi, Đỗ Duy Ngọc vẽ, và ông rất thích thú với bức họa này.

 Không biết còn có dịp gặp ông nữa không, cho nên phải ghi lại kỷ niệm này.



 Em Liên đằng sau tấm hình đang chuẩn bị món chè do em mang đến cho chúng tôi. Em thật dễ thương, chân thật và tôi rất quý mến em. Và  bốn người chúng tôi vừa ăn vừa nói chuyện về văn học , về âm nhạc, về những bài hát của ông Vũ Thành. Ông Doãn Quốc Sỹ năm nay đã 91 tuổi , hơi quên quên nhớ nhớ ,  nhưng ông thật khỏe mạnh , tự đi đứng một mình , tự lo cho mình , chưa cần sự giúp đỡ của con cháu nhiều. Chuyện xưa thì nhớ nhiều , chuyện nay thì ...nhớ ít. Cầu mong Thầy luôn mạnh khỏe, an khang.

 Cám ơn  Thầy cho con một niềm vui .
Cám ơn Liên  , cám ơn anh Khải đã cho tôi có một buổi chiều ấm áp. 

Phương Lan HB 10:00PM 12/24/2014



6 comments:

  1. Cam on P Lan !
    Day la mon qua Noel dep nhat toi duoc nhan . Doc thu va nhin hinh Thay Doan Quoc Sy that xuc dong . Uoc ao duoc cai hanh phuc ngoi ben Thay , hoi tham suc khoe va nam ban tay cua Thay toi .
    Le Ngoc Diep

    ReplyDelete
  2. Gởi Phương Lan
    Bài viết ngắn mà đầy ắp tình.
    Cám ơn bạn đã giới thiệu hình chân dung tôi vẽ đến được với Thầy Doãn Quốc Sỹ, một giáo sư tôi rất tôn trọng và cũng là một nhà văn tôi khâm phục và quí mến.
    Chúc Phương Lan vui và khoẻ. Hi vọng lại có dịp gặp nhau.
    Nếu có gặp Thầy, cho tôi gởi lời chúc Thầy luôn mạnh khoẻ và minh mẫn. Cám ơn

    DODUYNGOC.VIETNAM

    ReplyDelete
  3. Mung hanh phuc cua Lan.
    ..."Va con tim da vui tro lai."
    Merry Christmas!
    Th2

    ReplyDelete
  4. Duyên tri ngộ, đẹp biết bao....Cảm ơn PLan đã chia xẻ tâm tình và hình ảnh. Chúc bạn cùng thân hữu sẽ luôn có cho nhau thật nhiêu kỷ niệm chân tình quý giá và thật nhiều hạnh phúc với những buổi gặp mặt ân tình.
    QD,

    ReplyDelete
  5. Em cung rat thich van cua Thay Doan Quoc. Si.Em nho ngay xua em doc sach cua Thay tua la gi em quen roi nhung nhan vat chinh ten la Kha.Em nho mai cau tho ... Tinh ta trang mai mot mau bong lau...
    Nhung chi oi sao trong I pad cua em em khong thay duoc hinh .Chuc chi mot mua le hoi vui va an lanh !
    Thuy Finley

    ReplyDelete
  6. Hallo chị Lan và anh Duy Ngọc,

    Em sẽ in thư của 2 anh chị cho bố Sỹ đọc. Em biết bố Sỹ sẽ cảm động lắm vì tình cảm tròn đầy của học trò đối với thầy như thế này, dù năm tháng trôi vùn vụt. Bố em vẫn thường hay nói với tụi em: “ Nghề Giáo và nghiệp viết văn cả 2 bố đều quí, nhưng nghề giáo lại mang đến cho bố nhiều niềm vui vì tình cảm dù học trò dù ở đâu, lúc nào…cũng tràn đầy. Em thấy đúng!

    Em nhận được thư 2 anh chị đúng hôm 24 và 25 là những ngày cuối năm bận rộn, nên đến bây giờ mới viết thư trả lời. Tuy vậy vẫn nhớ buổi thăm nhà chị Lan, vui nhẹ nhàng.

    Em Liên

    TB: Anh Duy Ngọc hiện đang ở đâu? Có thể nào có dịp cho bố Sỹ em gặp tác giả bức tranh không nhỉ?

    ReplyDelete