Bạn ta,
Hôm nay ngày lễ của Mẹ. Nhớ Mẹ của ta, những bà mẹ chịu thương , chịu khó, chịu khổ nuôi nấng ta nên người. Người Mẹ mà cuộc đời gắn liền với cái bếp để cho ta những món ăn ngon. Người Mẹ mà trái tim luôn yêu thương ta vô bờ bến. Trái tim người Mẹ là kỳ quan đẹp nhất thế giới này. Mẹ đã cấm tay ta tô từng nét chữ. Mẹ ôm ấp ta hàng đêm khi ta ấm đầu. Mẹ vui khi ta cười, buồn bã khi ta bị ốm. Mẹ chỉ biết cho , không cần nhận . Mẹ đã cầm tay ta đi những bước đầu tiên. Mẹ dắt tay ta đến lớp. Mẹ vui với những thành công của ta. Mẹ vẫn ngóng chờ mỗi khi ta về muộn. Mẹ vui rồi buồn khi ta có một gia đình mới. Mẹ luôn nghĩ đến hạnh phúc của ta. Mẹ, Mẹ là tất cả của ta. Mẹ là vầng dương ấm áp. Mẹ là những vì sao dẫn lối cho ta. Mẹ là bầu trời trong xanh. Mất Mẹ là mất cả bầu trời. Mẹ thật quan trọng trong cuộc đời của ta. Yêu thương Mẹ không phải là bổn phận mà là một quyền lợi, một hạnh phúc. Hạnh phúc biết mấy khi ta còn Mẹ. Hãy đi đến bên Mẹ và nói với Mẹ rằng :
- " Mẹ ơi , Mẹ có biết không...Mẹ có biết là con yêu Mẹ lắm không"
Một nén nhang, một bông hồng trắng cài trên áo cho ta, những người đã mất Mẹ. Mẹ đã an vui nơi miền an lạc.
Mẹ là nhất trên đời, bạn ta nhỉ?
Hôm nay ngày lễ của Mẹ. Nhớ Mẹ của ta, những bà mẹ chịu thương , chịu khó, chịu khổ nuôi nấng ta nên người. Người Mẹ mà cuộc đời gắn liền với cái bếp để cho ta những món ăn ngon. Người Mẹ mà trái tim luôn yêu thương ta vô bờ bến. Trái tim người Mẹ là kỳ quan đẹp nhất thế giới này. Mẹ đã cấm tay ta tô từng nét chữ. Mẹ ôm ấp ta hàng đêm khi ta ấm đầu. Mẹ vui khi ta cười, buồn bã khi ta bị ốm. Mẹ chỉ biết cho , không cần nhận . Mẹ đã cầm tay ta đi những bước đầu tiên. Mẹ dắt tay ta đến lớp. Mẹ vui với những thành công của ta. Mẹ vẫn ngóng chờ mỗi khi ta về muộn. Mẹ vui rồi buồn khi ta có một gia đình mới. Mẹ luôn nghĩ đến hạnh phúc của ta. Mẹ, Mẹ là tất cả của ta. Mẹ là vầng dương ấm áp. Mẹ là những vì sao dẫn lối cho ta. Mẹ là bầu trời trong xanh. Mất Mẹ là mất cả bầu trời. Mẹ thật quan trọng trong cuộc đời của ta. Yêu thương Mẹ không phải là bổn phận mà là một quyền lợi, một hạnh phúc. Hạnh phúc biết mấy khi ta còn Mẹ. Hãy đi đến bên Mẹ và nói với Mẹ rằng :
- " Mẹ ơi , Mẹ có biết không...Mẹ có biết là con yêu Mẹ lắm không"
Một nén nhang, một bông hồng trắng cài trên áo cho ta, những người đã mất Mẹ. Mẹ đã an vui nơi miền an lạc.
Mẹ là nhất trên đời, bạn ta nhỉ?
PHƯƠNG LAN hb
May 8,2016 @ 12:01pm
No comments:
Post a Comment