Các Bạn khóa 10 thân mến,
Bạn Tùng đã yên nghỉ giấc ngàn thu!
Trước
hết tôi phải xin phép Chị (Nguyễn Mạnh) Tùng khi viết những giòng chữ
này, xin Chị vui lòng cho phép và bỏ lỗi cho tôi, chẳng qua chỉ để nhắc
lại vài kỷ niệm nhỏ của Bạn Tùng và tôi mà thôi.
Khóa
10 có 3 bạn tên Tùng: Phạm Ngọc Tùng (nickname: Tùng questionner, vì
bạn này hay thắc mắc, hỏi đủ thứ); Nguyễn Mạnh Tùng (nickname: Tùng
Lông, vì bạn có cái nút ruồi thòi ra cọng lông); Phan Hạ Tùng (tôi không
nhớ bạn này có nickname gì không – nhờ các bạn nhắc giùm).
Nhớ lại ngày còn đi học ở trường
QGHC, trong khi ngồi chờ ở giảng đường trước các giờ học, Bạn Tùng là
người hay kể chuyện kiếm hiệp hằng giờ không biết mệt cho anh em nghe!
Mà Bạn Tùng có biệt tài kể chuyện rất hấp dẫn, tình tiết éo le. Bạn nhớ
rất rõ từng chi tiết, như người đang ngồi đọc truyện ấy, chứ không phải
kể lại.
Tôi
không có cái may mắn “gắn bó, gần cận” với Bạn Tùng như các bạn ở Miền
Nam CA. Tôi chưa hề gặp mặt Bạn Tùng, chưa nghe được giọng nói của Bạn
ấy từ khi Bạn qua Mỹ. Bạn Tùng và tôi chỉ gặp nhau qua các emails trao
đổi, tức là chỉ là “pen pals” mà thôi. Chúng tôi già rồi nên rủ nhau gia
nhập vào nhóm “yamaha” (giàmàham) và theo chủ trương đường lối của NATO
(No Action, Talk Only) chỉ “lấy mắt dòm, còn sơ múi” gì nữa? Nhóm này trao đổi các i-mêu chay có, mặn có, rồi viết vài câu lăng nhăng trao đổi để cùng cười, an ủi nhau với cái tuổi già
này!
Hôm
nay, tôi phải bỏ ra vài tiếng đồng hồ để lục lại các emails cũ từ những
năm 2009 đến giờ. Thú thực, từ ngày Bạn Tùng qua Mỹ, tôi chưa hề được
gặp mặt bạn ấy một lần. Cho nên trong một dịp gặp mặt của anh chị em
khóa 10 khi đón tiếp Anh Chị Phạm Ngọc Tùng/Nguyễn Thị Ngân từ Canada
qua CA chơi, tôi không nhận ra hình của Bạn Tùng (thành ra tôi thắc mắc
[trích] Rất cám ơn Bạn Diệp đã
thực hiện một màn slideshow rất xuất sắc! Rất cảm động khi nhìn lại hình
ảnh bạn bè cũ (nhận ra hết các bạn cũ, mặc dù nay ai cũng thành "bô
lão" cả). Có điều bạn mặc áo ca-rô màu nhạt, thực tình tui không nhận ra
ai, vì bạn Diệp không chú thích (caption) bên phía dưới hình. [ngưng
trích]
Hóa ra người đó là Bạn Tùng mà tôi không nhận ra. Sau này, chính Bạn Tùng xác nhận mình là cái “người lạ hoắc” đó!
Bạn
Tùng rất lạc quan, yêu đời và tin vào cái "cơ duyên" của Phật giáo.
Tháng 9 năm ngoái, khi hay tin Anh Lại Tình Xuyên ra đi, tôi có viết 1
email, tựa là “LờiCuốiChoNgườiVừaNằmXuống” Trong email này, tôi xin lỗi
vì hay tin quá trễ, nên có vài lời bộc bạch. Sau đây là trả lời của Bạn
Tùng: [trích]
Date: Thursday, September 8, 2011, 1:06 PM Bạn Ngọ ơi,
bạn là một đồng môn rất dễ mến, bạn không cần phải xin lỗi tí tỵ nào cả, bởi vì tất cả đều là cơ duyên mà lỵ-- còn duyên thì ở hết duyên đi-- Anh Lại Tình Xuyên có một cơ duyên mới tuyệt vời hơn vì anh đã là một Phật tử thuận thành mà. tg [ngưng trích]
Date: Thursday, September 8, 2011, 1:06 PM Bạn Ngọ ơi,
bạn là một đồng môn rất dễ mến, bạn không cần phải xin lỗi tí tỵ nào cả, bởi vì tất cả đều là cơ duyên mà lỵ-- còn duyên thì ở hết duyên đi-- Anh Lại Tình Xuyên có một cơ duyên mới tuyệt vời hơn vì anh đã là một Phật tử thuận thành mà. tg [ngưng trích]
Nhắc lại, chúng tôi khi có “hàng độc” thường gửi cho nhau xem. Bẵng đi một thời gian không thấy tăm hơi gì của Bạn Tùng, tôi lại théc méc. [trích] bạn Nghé Ngọ thân mến,
Rất
nhớ bạn, nhưng ít gửi emails vì lười biếng ý mà!!! càng già càng lười,
nằm coi phim bộ mút chỉ cà tha, chẳng muốn lên mạng, check emails gì cả,
xin lỗi nha bồ tèo. tg
Date: Thursday, October 6, 2011, 1:07 PM
mong bạn đừng giận nha.
tôi đọc emails của bạn tuốt tuồn tuột, các truyện cười tuyệt lắm.
tôi độ này yếu lắm, bệnh nan y mà, lười ngồi chỉ thích nằm thôi. tg. [ngưng trích]
tôi đọc emails của bạn tuốt tuồn tuột, các truyện cười tuyệt lắm.
tôi độ này yếu lắm, bệnh nan y mà, lười ngồi chỉ thích nằm thôi. tg. [ngưng trích]
Trong
vài năm qua, Bạn Tùng đã rất can đảm khi chống chọi với cơn bệnh nan y,
nhưng lúc nào Bạn cũng bình tĩnh, lạc quan, yêu đời. Bạn ấy lúc nào
cũng dí dỏm, vui tươi, và hóm hỉnh! Bạn ấy tin vào lẽ "vô thường" của
Phật giáo, và cái "cơ duyên" khi ở khi về!
Nhắc
lại vài kỷ niệm cũ để thương tiếc một người bạn. Giờ này không còn ai
quấy rầy, làm phiền Bạn Tùng nữa. Bạn Tùng ơi, dù Bạn đang ở phương trời
nào, Bạn nhớ gửi i-mêu cho tôi như xưa. Nhớ chỉ gửi i-mêu thôi nhe,
đừng gọi điện thoại cho tôi. Nửa đêm mà nghe Bạn gọi, chắc tôi “đứng
tim” vì heart-attack quá!
Chúc Bạn Tùng “an giấc ngàn thu!" Vĩnh Biệt Bạn!
NghéNgọ
TB: À mà quên, tôi sẽ gửi một cái laptop cho Bạn, và lifetime internet WiFi cho Bạn luôn. NN
NghéNgọ
TB: À mà quên, tôi sẽ gửi một cái laptop cho Bạn, và lifetime internet WiFi cho Bạn luôn. NN
No comments:
Post a Comment