Một tuần trôi qua thật nhanh với công việc làm, với những trò chuyện qua điên thpại với gia đình, với ban hữu, với những tâm tình với học trò ở xa qua tin nhắn để hiểu cuộc sống của các em hơn và yêu thương các em hơn.
Một tuần trôi qua thật nhanh nhưng vẫn để lại nhiều niềm vui và hạnh phúc cho một cuối tuần trước nhiều bận rộn.
Buổi trưa thứ bảy, hội ngộ với các bạn TV tại nhà hàng Ý, thánh phố biển với nhiều kỷ niệm.
Chia tay nhau về nhà bạn, cùng đi đón bạn tôi từ Oakland xuống đi dự ĐH TV thế giới. Ba đứa cùng bên nhau trong những tấm hình, cùng ăn uống và bạn tôi ngỏ ý muốn về nhà tôi chơi.Đã gặp nhau rồi, nhưng lần này , chúng tôi mới có nhiều thì giờ để nhỏ to tâm sự...Dường như là khuya lắm chúng tôi mới ngủ và sáng sớm tỉnh giấc lại kể lể chuyện trò.
Uống chút trà nóng, ăn chút điểm tâm, đưa bạn trở về nhà cô bạn, rồi chạy vội ra quán cà phê quen thuộc họp mặt với các cô cậu học trò ngày xưa thật xưa.
Chẳng là có vợ chồng cậu học trò từ San Jose xuống đây, đưa con đi học tại UCI. Thế là cô trò xúm xít bên nhau, cười cười nói nói và ấm áp bên nhau trong những tấm hình.Niềm vui và hạnh phúc của cô giáo trẻ ngày ấy sao mà nhiều quá!
Lại cà phê, lại ăn chút bánh mì, lại trò chuyện... Rồi lại vội vã chia tay về nhà bạn để kịp họp mặt với các bạn TV bên những bát bún riêu hấp dẫn. Lại tâm tình cởi mở , lại cười nói, lại ghi kỷ niệm ...
Chia tay nhau cũng hơn 2 giờ chiều. Lại vội vàng trở về chuẩn bị cho cuộc hội ngộ Trưng Vương thế giới kỷ niệm 100 năm trường chúng tôi.
Một cuối tuần chạy vòng vòng, bận rộn mà vui.
Cuối tuần này thong dong , ở nhà nghe nhạc , dọn dẹp và vui với bờ vai thương yêu. Một mình mà vẫn thấy hạnh phúc. Cảm ơn đời.
PHƯƠNG LAN hb
1:45 PM 09/23/2017
No comments:
Post a Comment