CHUYẾN TÀU CUỘC ĐỜI
Có mấy người bạn gửi bài thơ này , xin đóng góp cùng Lan .
THANH TỊNH
CHUYẾN TÀU CUỘC ĐỜI
Đời người tựa chuyến
tàu,
Kẻ lên người xuống mau.
Chào đời ga cha mẹ,
Ôm ấp yêu thương sao
!
Như trời cao đất rộng,
Khách dệt mộng thiên đường.
Biết đâu đời vô thường,
Đầy cười vui nước mắt.
Có lúc tàu trục trặc,
Buồn vui khác ga
kia.
Sinh ly mới chia
lìa,
Đà bên người đon đả !
Còi xuyến xao vội vả,
Khách cũ, mới, xuống, lên.
Nhốn nháo cảnh bon chen,
Bức tranh đời muôn thuở !
Khách thương, ta cứ
ngỡ,
Hành trình mãi bên
ta.
Lại giã từ xót xa,
Chỉ bên nhau một đoạn
!
Đồng hội đồng thuyền
bạn,
Yêu đời, bất mãn đi.
Vừa lên, xuống tức
thì,
Vài ga rồi biệt dạng
Khách cô đơn lẻ nhạn,
Chán nản kẻ ngồi
bên.
Ghế trống khách buồn
tênh,
Lòng người hay thay
đổi !
Mầu nhiệm thay tự hỏi,
Ta là ai, tới đây ?!
Xuống ga nào chẳng hay,
Bí mật, đầy thú vị !!!
Ta nên luôn trang bị,
Tình thương suốt chuyến đi.
Bao dung lẫn từ bi,
Những khi người cần đến.
Khoảnh khắc tàu đổ bến,
Ai xuống ? Lúc nào
đây ?
Thê thảm bóng đêm
dày,
Nghẹn ngào giây phút
cuối !
Đẹp lòng vơi tiếc nuối,
Xin thứ lỗi lâu
nay,
Hãy cùng siết chặt vòng tay,
Hành trình Ý nghĩa nhớ hoài ngàn năm !!!
Đỗ Chiêu
No comments:
Post a Comment