THƯ NGỎ

WELCOME TO TV6269

Các bạn thân mến,

Năm 1962 chúng mình bước vào Trưng Vương bằng những bước chân ngập ngừng của những cô bé lớp Đệ Thất ngây thơ. Rồi 7 năm học trôi qua những kỷ niệm với bạn bè, với Thầy Cô, với lớp học, với ngôi trường yêu dấu đã để lại trong ký ức của chúng mình tình bạn thân thiết và những kỷ niệm êm đềm, mơ mộng của một thời áo trắng TV.

Ngày nay tuy ở khắp mọi nơi, chúng mình đã tìm gặp lại nhau. Xin chào mừng tất cả các bạn và ước mong qua trang Blog Trưng vương 62-69 này sẽ là nơi gặp gỡ thân ái để TV6269 cùng ra chơi, vui đùa như ngày xưa trong sân trường yêu dấu.

TV6269







Wednesday, June 20, 2012

Dáng em xưa

DÁNG EM XƯA



Những ngón tay lùa những ngón tay
Tóc thiên thai xõa xuống vai gầy
Đường lên Bách Thảo hoa me rụng
Rụng trắng đường đi trắng dấu giầy.
Người con gái nhỏ vơ tà áo
Ngỡ bước chân mình run trên mây
Ngỡ bước chân mình đưa lá rụng
Áo mình mà ngỡ áo ai bay.
Thơ Y Dịch.

Không biết bài thơ này có còn bao nhiêu câu thơ nữa , nhưng chỉ với tám câu thơ này thôi đã làm tôi xao xuyến.
Hình ảnh của người con gái trong thơ , đã gợi nhớ trong tôi biết bao kỷ niệm của một thời áo trắng Trưng Vương.
Ngôi trường cổ kính, nằm tận cùng trên một con đường có hai hàng me tiếp nối với những hàng cây sao ngợp bóng mát, đã bao lần in bóng Dáng Em Xưa.
Dáng Em Xưa đó, những ngày đầu tiên bỡ ngỡ , bước vào Trưng Vương bằng những bước chân rụt rè, lụng thụng, lượt thượt trong chiếc áo dài trắng xuôn đuồn đuột nhưng sao trông em ngây thơ, trong sáng, dễ thương quá đỗi.
Em chỉ biết ngày ngày đến trường học hành, vui đùa cùng các bạn, tâm hồn em trong trắng tinh khôi .
Ôi đẹp quá những năm tháng của tuổi hồn nhiên .
Rồi thì em cũng lớn dần theo thời gian.
Dáng Em Xưa giờ đã ẩn hiện những nét đẹp của tuổi thanh xuân, tươi trẻ,mặn mà. Em đã biết e ấp, dịu dàng với những bước chân ngập ngừng những buổi sáng đến trường, khi đi ngang qua ngôi trường bạn cạnh bên, để đã có lắm gã si tình phải .”
*Đứng ngẩn trông vời áo tiểu thư *
Rồi những buổi tan trường , Dáng Em tỏa ra như những đàn bướm , những tà aó trắng trong như suối đã bay vào hồn ai:
“ Em về tà áo lụa
Bay ngập ngừng trong anh.”
Và rồi khi chợt bắt gặp đôi mắt ai đó trông vời, Em bỗng thấy luống cuống ,ngập ngừng tay níu tà áo bay:
“ áo bay mở khép nghìn tâm sự” , tâm sự của những rung động đầu đời, của mối tình thơ em cất giữ riêng mình ,biết gửi cùng ai ?



Yêu quá Dáng Em Xưa ,em Saigon một thời áo trắng Trưng Vương với tóc dài buông lơi xuống bờ vai nhỏ, có khi còn được làm duyên dáng thêm bằng những thắt bím dễ thương hay đuợc cột lại bằng những chiếc khăn voan mỏng đủ màu sắc tươi vui.
Dễ thương quá Dáng Em Xưa , cô Bắc kỳ nho nhỏ, có mái tóc demi garcon nghịch ngợm, phá phách cùng lũ bạn trong sân trường, hay đến giờ tan học chậm trãi đạp từng vòng xe về nhà áo trắng tung bay trong nắng Saigon, hay em phóng xe Honda, Yamaha,Suzuki như bay qua những con đường thành phố bụi mờ.

Đẹp quá Dáng Em Xưa , với dáng gầy mảnh mai đài các, dịu dàng trong những tà áo dài tơ lụa Hồng Hoa .
Saigon ngày ấy làm gì có lụa Hà Đông, chỉ cần có cửa hàng bán tơ lụa nội hóa Hồng Hoa trong chợ Bến Thành cũng đủ làm tăng thêm nét đẹp đài các của em rồi.
Hàng lụa là thơm dáng Tiểu thơ mà. Những tà áo lụa trinh nguyên ấy đã là người bạn đồng hành với em, cùng chia sẻ với em những kỷ niệm vui buồn với bạn bè, với lớp học, với Thầy Cô trong suốt những năm tháng dưới mái trường yêu dấu.


Thời gian đã trôi qua thời gian đã đem đến bao nhiêu đổi thay, nhưng Dáng Em Xưa đó, em Trưng Vương của một thưở xa xưa vẫn mãi là những hình ảnh, kỷ niệm không phai.

2 comments:

  1. "Dáng em xưa" thật là hay và dễ thương.
    Mình sẽ đọc lại nhiều lần nữa vì câu chuyện làm mình rưng rưng nhớ lại thời con gái thật hồn nhiên của mình.

    ReplyDelete
  2. Bai "Dang em xua" da hay lai cong them bai hat "Trung Vuong khung cua mua Thu" that la tuyet voi. Oanh

    ReplyDelete